Ngô Bình nhìn lên thì thấy có một người thanh niên vừa béo vừa xấu đang nhìn tới đây, người đó nhìn chòng chọc vào Lam Hân Nguyệt.
Lam Hân Nguyệt cau mày nói: “Ra là thế tử Điển Vân”.
Người thanh niên ngồi xuống đối diện Lam Hân Nguyệt một cách tự nhiên, sau đó nhìn Ngô Bình rồi hỏi: “Anh là ai? Người hầu trong phủ Chiến Vương à?”
Ngô Bình: “Tôi là ai không liên quan đến anh, cút!”
Ngô Bình không chút khách sáo mà đuổi hắn luôn.
Người đàn ông xấu xí lạnh mặt nói: “Thằng nhãi này chán sống rồi hả!”
Nói rồi, hắn giơ tay đẩy Ngô Bình. Cú đẩy của hắn trông có vẻ vụng về, nhưng ẩn chứa sức mạnh kinh người, nếu Ngô Bình không có thực lực mạnh thì đã bị hắn đẩy cho ngã sõng soài rồi.
Thấy bị mình đẩy mà Ngô Bình vẫn ngồi yên, hắn ngẩn ra rồi lại đẩy tiếp phát nữa.
Ngô Bình thờ ơ nói: “Biến!”, anh phất ống tay áo, người đàn ông xấu xí đã bị hất bay, sau đó ngã xuống một chiếc bàn ở phía xa, tạo ra tiếng động lớn.
Lập tức có các thị vệ chạy tới rồi trầm giọng nói: “Đây là yến tiệc của hoàng cung, không được gây rối”.
Không ngờ, tên đàn ông xấu xí kia vẫn hống hách nói: “Bổn thế tử muốn đánh nhau đấy thì sao nào? Có tin tao giết Hoàng đế của chúng mày luôn không?”
Các thị vệ nhăn mặt, đương nhiên họ biết hắn là ai, nhưng họ không thể động vào người này được nên đành đứng sang một bên, không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453884/chuong-3555.html