Sở trường của Ngô Bình là y thuật và đan đạo nên anh bắt đầu từ hai lĩnh vực này, dung hợp những gì mình giỏi nhất. Trong ý thức của anh, ít nhất đã trải qua hàng nghìn năm, trải qua những lần cân nhắc đắn đo, cuối cùng anh tạo ra một môn thần thông, tên là thuật Âm Dương Sinh Tử!
Môn thần thông này kết hợp đan đạo, y thuật, kiếm đạo, một khi thi triển sẽ thanh trừ tạp chất trong nguyên thần, đồng thời loại bỏ độc tố trong cơ thể của đối phương. Thuật này không chỉ có thể cứu người mà còn có thể đấu với kẻ địch. Chỉ cần hơi biến đổi, nó sẽ có thể phong ấn tạp chất và độc tố vào thần hồn và cơ thể của đối thủ, khiến kẻ đó không thể tiếp tục chiến đấu được nữa.
Anh vừa sáng tạo ra thần thông thì cuộc so tài đã bắt đầu. Những người ngồi ở ba hàng trước và là tu sĩ dưới Đại La đều có thể tham gia. Đã có mấy trăm người lên sân đấu xếp hàng kiểm tra.
Quá trình kiểm tra rất nhanh, thí sinh đặt tay lên mặt kính rồi thi triển thần thông. Đa số chỉ tầm ba đến năm giây là bên cạnh kính đã xuất hiện một dãy số, đó chính là điểm mà họ đạt được.
Đa số điểm rơi vào tầm hai ba trăm, những người được hơn ba trăm điểm không nhiều. Đương nhiên, cũng có rất nhiều người chỉ đạt được vài chục, thậm chí chỉ mười mấy điểm.
Ngô Bình cũng không vội, anh quan sát điểm số của mọi người rồi hỏi: “Sư tôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453853/chuong-3524.html