Anh vừa nhìn đã nhận ra, những tảng đá đó là thiên thạch! Rất rõ ràng, số thiên thạch này cao cấp hơn nhiều so với tất cả thiên thạch cấp thần mà anh đã từng thấy!
Nhìn thấy thiên thạch, Ngô Bình và Lam Hâm đều thấy tim mình nhảy loạn.
Lam Hâm hỏi: “Sư tôn, chút nữa sẽ cược ngọc ạ?”
Phiêu Miểu Đạo Quân nói: “Ta cũng không rõ, cứ chờ xem”.
Dao Trì cũng đưa đến bánh trái điểm tâm cực kỳ ngon, Ngô Bình nhìn thấy bên cạnh không có ai liền hốt luôn cả đ ĩa cho vào Động Thiên, để dành cho Đỉnh Nhi với Khả Nhi nếm thử.
Bên cạnh anh có một cô gái đang độ xuân thì, từ lúc ba sư đồ Ngô Bình đến đây thì chính cô gái này cùng với vài nha hoàn nữa đã phục vụ cho bọn họ.
Cô ấy thấy Ngô Bình cất điểm tâm vào thì hơi nghiêng người, khẽ nói: “Thưa anh, phía sau còn rất nhiều, có cần tôi đi lấy thêm ít bánh trái không ạ?”
Ngô Bình tới đây giống như một thằng ngáo chưa trải sự đời, anh vội gật đầu: “Được được, cho tôi thêm ít nữa”, nói rồi đưa một chiếc nhẫn trữ đồ cho cô gái.
Cô gái khẽ cười gật đầu rồi quay người đi chuẩn bị.
Một lúc sau, cô gái trả lại nhẫn trữ đồ cho Ngô Bình. Ngô Bình nhìn lướt qua thì thấy cô gái đã lấy giúp anh hơn ba mươi đ ĩa bánh trái, còn có vài loại thức uống, mỗi thứ đều không ít.
Anh rất vui, lập tức thưởng cho cô ấy một trăm nghìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453852/chuong-3523.html