Phiêu Miểu Đạo Quân mừng rỡ, nói: “Được! Chuyện này con không được nói cho ai khác ngoài vi sư”.
Ngô Bình: “Điều này con hiểu”.
Cái Tiên thở dài: “Quả thực là Khoa Phù, sau đó ông ấy đã đi đâu?”
Ngô Bình: “Không có Tịnh Thế Hồng Liên, cơ thể của Khoa Phù bắt đầu thối rữa, ông ấy có lẽ sẽ không tồn tại được lâu nữa”.
Còn về chuyện được trao sức mạnh thì anh không nói với Cái Tiên.
Cái Tiên thở dài: “Đáng tiếc!”
Sau khi trò chuyện vài câu, Cái Tiên liền rời đi.
Sau khi tiễn Cái Tiên, Phiêu Miểu Đạo Quân nói: “Huyền Bình, con trước tiên nên bế quan vài ngày để hiểu rõ sức mạnh mà Khoa Phù truyền lại cho con. Sức mạnh của Khoa Phù có thể so sánh với tổ tiên chúng ta! Cho dù con chỉ hấp thụ được một phần vạn thì cũng sẽ trở thành bất khả chiến bại!”
Ngô Bình: “Vâng, đệ tử lập tức bế quan”.
Khi đến cung điện nơi mình tu luyện, Ngô Bình thầm nghĩ rằng sức mạnh của Khoa Phù là vô tận, nếu anh sử dụng nó để tu luyện Xích Minh Bản Nguyên Kinh thì sẽ như thế nào nhỉ?
Nghĩ đến đây, anh lập tức thử nghiệm.
Ý tưởng này vừa mới vừa xuất hiện, Linh Nhược đột nhiên xuất hiện trong đầu anh: “Cậu có được sức mạnh này, quả nhiên có ích khi tu luyện Xích Minh Bản Nguyên Kinh. Rất có thể, cậu sẽ trở thành người đầu tiên có thể tu luyện Xích Minh Bản Nguyên Kinh đến mức độ viên mãn”.
Ngô Bình nghe vậy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453790/chuong-3461.html