Sau đó Ngô Bình nhìn về phía Đông Tiệm. Quả nhiên, Đông Tiệm cũng thở dài, nói: “Anh Ngô, anh quá mạnh. Cho dù có giao đấu thì tôi cũng sẽ thua, tôi nhận thua”.
Ngay cả những người mạnh nhất trong số những tuyển thủ cũng nhận thua, những người còn lại đương nhiên biết mình không phải là đối thủ của Ngô Bình, kể cả tên bán yêu!
Bằng cách này, Ngô Bình đã đánh bại bảy người và ghi được mười bốn điểm, chắc chắn anh ta sẽ là tu sĩ có số điểm cao nhất! Bảy người còn lại chỉ có thể cạnh tranh vị trí thứ hai và thứ ba.
Những người theo dõi cảm thấy những trận đấu tiếp theo không còn thú vị.
“Tôi vốn tưởng rằng sẽ đánh ba trăm hiệp, không ngờ tới những người này đều bỏ cuộc”.
“Anh thì biết cái gì? Thực lực chênh lệch quá lớn, không thắng được có thể bị giết, đương nhiên phải nhận thua. Nếu là tôi, tôi cũng sẽ nhận thua”.
“Mọi người nói xem, Ngô Bình này mạnh đến đâu? Cảnh giới của anh ta cũng không cao hơn người khác, vì sao lại mạnh hơn nhiều như vậy?”
“Cái này có gì kỳ lạ đâu, người ta là đệ tử Đạo Quân, mạnh như vậy không phải rất bình thường sao?”
“Đông Tiệm cũng là đệ tử Đạo Quân, không phải so với Ngô Bình vẫn yếu hơn sao?”
“Bởi vì cậu ta là thiên tài chân chính”. Có người nói: “Loại thiên tài này vừa xuất hiện trên giang hồ là sẽ áp đảo tất cả thiên tài khác. Không ai có thể đánh bại nổi!”
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453788/chuong-3459.html