Ngô Bình híp mắt, kẻ này quá kiêu ngạo. Anh tiến lên một bước, bình tĩnh nói: “Cuồng Kiếm, anh có dám giao đấu cùng tôi?”
Cuồng Kiếm nheo mắt nhìn chằm chằm Ngô Bình: “Nếu muốn chết sớm thì tôi chiều!”
Ngô Bình cười lạnh một tiếng: “Cuồng Kiếm, trong vòng ba chiêu, tôi có thể giết anh!”
Cuồng Kiếm vẻ mặt khinh thường: “Ba chiêu? Nếu anh có thể tiếp tôi ba mươi chiêu thì tôi nhận thua!”
Cả hai đều rất mạnh, một người mang huyết thống của thần, một người là niềm tự hào của loài người, cả hai đều vô cùng tự tin.
So với Ngô Bình, Đông Tiệm và những người khác càng ghét Cuồng Kiếm hơn. Đông Tiệm nói: “Anh Ngô, giết tên khốn này đi!”
Ngô Bình: “Yên tâm đi, hắn sẽ không sống sót mà rời khỏi đây được đâu!”
Sư môn của Liên Lương Tử căng thẳng nhìn chằm chằm vào sân đấu, họ hy vọng rằng Ngô Bình có thể đánh bại Cuồng Kiếm và báo thù cho Liên Lương Tử!
Cuồng Kiếm bề ngoài kiêu ngạo, nhưng thực ra trong lòng rất thận trọng. Hắn ta hai tay cầm kiếm, khắp người toát ra thần lực nồng đậm. Không gian xung quanh vặn vẹo, hắn đang tạo ra kết giới chiến đấu của riêng mình!
Trong kết giới chiến đấu, sức mạnh của hắn ta có thể được phát huy tối đa còn kẻ địch của hắn sẽ gặp rất nhiều bất lợi.
Ngô Bình liếc mắt đã nhìn thấu ý đồ của hắn, anh bình tĩnh nói: “Định múa rìu qua mắt thợ sao? Phá!”
“Bùm!”
Kết giới của Cuồng Kiếm bị một lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453787/chuong-3458.html