Bùa ngọc phát sáng, trong đó truyền ra tiếng của Lý Niệm Tổ: “Tiểu Bình!”
Ngô Bình vui mừng: “Bố, bố đang ở núi Hỗn Mang à?”
Lý Niệm Tổ: “Ừm, bố bị kẹt trong một ngọn núi”.
“Sư tổ đâu ạ?”
Lý Niệm Tổ: “Sư tôn bị kẹt trên đỉnh núi, bây giờ bọn ta không thể ra ngoài được”.
Ngô Bình: “Đang yên đang lành sao lại tới núi Hỗn Mang chứ?”
Lý Niệm Tổ: “Sư tôn nói bố có huyết mạch Lôi Thần, muốn hái quả Vân Lôi để bố dùng, ai ngờ nơi này lại nguy hiểm đến vậy, tới thì dễ mà đi lại khó khăn muôn phần”.
Ngô Bình: “Bố đừng lo, con lập tức tới đó ngay!”
Anh xác định được phương hướng thì chạy nhanh về phía trước. Lúc đi ngang qua một đỉnh núi thì bỗng có một bàn tay đen kịt khổng lồ từ đỉnh núi đó giơ lên, bóp lấy cổ anh.
Bàn tay khổng lồ đó cực kỳ mạnh mẽ, Ngô Bình dũng mãnh đến vậy mà cũng bị nó kéo xuống. Sau đó anh cảm giác được có một cái miệng lớn cắn lên vai của mình.
Nhưng vai của anh được bao phủ bởi vảy tiên, lại có nhiều lớp bảo vệ, cái miệng lớn kia vừa cắn vào đã gãy mất mấy cái răng, đau đớn gào lên tức giận.
Lúc Ngô Bình rơi xuống đất mới nhìn rõ thứ cắn mình là một sinh linh vô cùng quái dị, trông giống như một trái bí đao vậy, không có mắt, chỉ có một cái miệng khổng lồ, trong đó đầy răng sắc nhọn. Hai bên có hai cái tay đen ngòm, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453739/chuong-3410.html