Phương Lập híp mắt nói: “Cậu Ngô, cấm kỵ ở đây chắc là thối rữa”.
“Thối rữa?”
Ngô Bình vươn tay lấy một cái túi, cái túi đó cũng vừa đụng vào là vỡ như thể đang để ở đây mấy ngàn năm, đã bị cacbon hóa từ lâu.
Cậu ngửi ít bụi trên đầu ngón tay, đúng là bên trong có mùi thối rữa, cậu gật đầu nói: “Đúng là thối rữa”.
Phương Lập nhắc cậu: “Lát nữa khi luyện hóa, động tác phải nhanh. Nếu cậu không thể luyện hóa cấm kỵ trước khi cơ thể hoàn toàn mục nát, cậu sẽ bị cấm kỵ tiêu diệt”.
Vừa nói xong, đầu Ngô Bình bỗng choáng váng, cả cơ thể lảo đảo.
Phương Lập ngạc nhiên nói: “Cấm kỵ phát động rồi, cẩn thận”.
Ngô Bình đã nhận ra, cậu tiến lên một bước, đấm mạnh vào tường. Một mảng bức tường đó lập tức sụp xuống, bên trong là một cái hốc. Một thứ màu tím đen dính chặt vào tường của cái hốc như máu thị, trên đó có mấy chục con mắt đều phát ra dao động kỳ lạ. Những dao động này đều tập trung vào Ngô Bình.
Ngô Bình biết nó đang phóng cấm kỵ thối nát, lập tức kích hoạt trận pháp hóa kỵ. Mấy ngày nay, cậu đã tích lũy được pháp lực, trong người có khá nhiều sức mạnh cường đại, lúc này liên tục rót vào đại trận.
Trận pháp vận chuyển rất nhanh tạo ra một lực hút cực lớn. Cậu đưa tay về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342398/chuong-6333.html