Phương Lập im lặng một lúc rồi nói: “Nếu tôi không nhìn nhầm thì cấm kỵ chỗ này là cấm kỵ tiểu thiên. Ở đại lục thánh cổ, chỉ có cao thủ cảnh giới thần thông hậu kỳ mới có tư cách luyện hóa cấm kỵ tiểu thiên”.
Ngô Bình thở dài, bây giờ cậu không phải là cao thủ cảnh giới thần thông: “Nói vậy chúng ta nên lập tức rời khỏi đây rồi”.
Phương Lực nói: “Không cần phải rời đi, công tử có biết điểm kỳ diệu của công pháp cấp hoàng mà tôi tặng cậu nằm ở đâu không?”
Ngô Bình giật mình: “Có thể nói kỹ hơn không?”
Phương Lập cười, nói: “Công pháp này tên là Cửu Chuyển Hóa Cấm Huyền Công, tác dụng lớn nhất của nó là luyện hóa cấm kỵ”.
Ngô Bình giật mình: “Không ngờ lại có thể luyện hóa cấm kỵ”.
“Không sai, vì vậy tôi mới liều mạng để có được nó”. Ông ta nhìn Ngô Bình: “Công pháp này còn có một điểm kỳ lạ nữa, đó là nếu có duyên thì dễ dàng luyện được ngay nhưng nếu không có duyên thì có luyện ngàn năm cũng không có kết quả. Bây giờ công tử có thể thử.
Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi quay về lại phòng triển lãm, sau đó ngồi xếp bằng, lấy công pháp trong chiếc nhẫn đó ra.
Đấy là một thẻ ngọc, Ngô Bình khởi động pháp lực, thẻ ngọc phát sáng, thông tin liên quan đến việc luyện Cửu Chuyển Hóa Cấm Huyền Công liền xuất hiện trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342397/chuong-6332.html