Các đệ tử của Ngọc Nữ Môn thấy hai trong số ba tên càn rỡ đã bất tỉnh nhân sự, tên còn lại bỏ chạy thì lập tức cảm thấy an toàn hơn hẳn.
Sau khi Hồng Hoang thống nhất, họ luôn thấy sợ hãi và có cảm giác bất an. Dù sau đó đã xử lý được Cự Linh Môn thì họ vẫn chưa thể yên tâm hoàn toàn được.
Các thế lực như Ngọc Nữ Môn chung quy vẫn phải dựa vào một thế lực lớn nào đó, hiện giờ sau khi ý thức được sức mạnh của Ngô Bình, cuối cùng thì họ đã yên tâm thật sự.
Ly Mộng tiên tử cười nói: “Bệ hạ, xử lý hai tên này sao bây giờ?”
Ngô Bình: “Kệ họ, cứ để đó, nếu tôi đoán không nhầm thì Âm Dương Cốc sẽ cho người đến nhanh thôi”.
Đinh Nhu: “Bệ hạ, Âm Dương Cốc có nhiều cao thủ lắm, chúng ta có cần chuẩn bị trước và mời vài cao thủ đến không?”
Ngô Bình: “Có cái Âm Dương Cốc cỏn con thôi mà, không cần đâu”.
Ly Mộng tiên tử: “Đúng thế, kệ họ đi!”
Ngô Bình ngồi thêm một lát thì Ly Mộng tiên tử bắt đầu nói vào chuyện chính: “Bệ hạ, Đinh Nhu đã có tình cảm với người từ lâu, nhưng không tiện nói ra. Hôm nay, sư phụ là tôi xin được lên tiếng thay con bé. Nếu bệ hạ ban ơn thì hãy cho con bé vào cung làm quý phi để hầu hạ người được không ạ?”
Trong cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340472/chuong-4407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.