Ngô Mi gật đầu: "Vâng, chị Song Nhi đã đưa em đến đó. Tuy nhiên, bọn em không có đủ tiền nên đành phải quay về".
Ngô Bình cảm thấy hết sức kỳ lạ: “Kim Song Nhi là con gái của Vương Mẫu mà có thể không có tiền sao?”
“Em đương nhiên không có tiền”, Kim Song Nhi đi tới, cười nói: “Mấy năm trước em tiêu tiền như phá, đã tiêu hết tiền tiêu vặt trong tương lai mười năm tới rồi".
Nói rồi cô nũng nịu ôm lấy cánh tay Ngô Bình: "Chồng, sau này anh nuôi em nhé".
Ngô Bình nhất thời không nói nên lời, vốn tưởng rằng lấy con gái của Vương Mẫu thì sẽ kiếm được ít tiền tiêu. Nhưng bây giờ xem ra, anh còn phải tốn thêm tiền. May mắn là anh bán đan dược kiếm được rất nhiều tiền, cho nên hiện giờ cũng không thiếu tiền.
"Được, em muốn mua cái gì cũng được, anh sẽ thanh toán", Ngô Bình đáp.
Kim Song Nhi: "Tốt lắm, vậy chúng ta đi thanh toán thôi".
Ngô Bình giật mình: "Đã chọn xong rồi sao?"
Ngô Mi cười nói: "Em chọn một bộ, cả nhà mỗi người một bộ, chị dâu cũng mua một bộ".
Ngô Bình hiểu Kim Song Nhi đang muốn tạo quan hệ tốt với mọi người trong nhà nên cười hỏi: "Ừm, vậy giá phải trả là bao nhiêu?"
Kim Song Nhi: "Cũng không nhiều lắm, hơn hai mươi triệu tiền Đạo".
Ngô Bình đáp: "Được, anh sẽ cho em ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340448/chuong-4383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.