Không lâu sau, người cầm đan dược giả đã xuất hiện ở nhà họ Vạn ở đế đô, một người đàn ông trung niên hỏi: “Thế nào rồi? Bên đó có chịu đền tiền không?”
Người kia mặc kệ ông ta rồi lấy một lá bùa ra, sau đó lẩm bẩm gì đó. Ngay giây tiếp theo, một tia sáng đen đã bay ra từ lá bùa, sau đó khuếch tán thật rộng.
Thì ra, đây là lá bùa mà Ngô Bình đã dùng sức mạnh ô uế để luyện chế, một khi thi triển nó thì ô lực sẽ ngấm vào đan dược.
Luồng sáng đen ấy truy lùng khắp cả nhà họ Vạn, sau đó thấm hết vào đan dược của họ và cướp đi dược lực của chúng.
Người nhà họ Vạn nhanh chóng phát hiện ra sự thay đổi này, ai nấy đều biến sắc mặt, gia chủ lập tức sai người đi kiểm tra đan dược, quả nhiên tất cả đã biến thành phế đan.
Đây là đan dược mà nhà họ đã tích luỹ suốt mấy đời, chỉ sưu tầm chứ không bán, nhưng giờ đã thành phế đan hết rồi.
Mất trưởng lão trong nhà đều thổ huyết rồi ngất xỉu, gia chủ cũng gào lớn lên rồi sai người đi tìm hung thủ.
Trong lúc hỗn loạn, người nhà họ Vạn đã phát hiện ra lá bùa kia. Khi họ hỏi người thi triển lá bùa thì người đó cười lạnh nói: “Tôi chỉ dạy cho các người một bài học nho nhỏ thôi, nếu nhà họ Vạn còn không biết tốt xâu thì lần sau tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340420/chuong-4355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.