Ngô Mi: “Chị Hồng Lăng, chị là chị ruột của em, anh em cũng là anh chị, bố mẹ em cũng là bố mẹ chị”.
Hồng Lăng cười nói: “Chị biết chúng ta là chị em thân thiết nhất mà”.
Bọn họ đang ngồi uống rượu chuyện trò thì chợt có người hớt hải chạy đến báo: “Có chuyện rồi ạ, có người đã đánh khách của chúng ta, còn đập phá tủ hàng nữa”.
Ngô Bình bình thản nói: “Bình tĩnh, có gì từ từ nói. Tại sao người đó lại đập tủ hàng của mình?”
Người nhân viên: “Ông chủ, người đó kêu đan dược của mình là giả”.
Ngô Bình híp mắt lại, trực giác mách bảo chuyện này không đơn giản, anh trầm giọng hỏi: “Mọi người đã kiểm tra lại đan dược chưa?”
Người nhân viên: “Chính vì kiểm tra rồi nên sự việc mới rắc rối. Bây giờ, các chưởng quầy đều tới xin xỏ cả rồi, nhưng người đó vẫn đòi chúng ta bồi thường 100 tỷ tiền Đạo”.
Ngô Bình cười lạnh nói: “100 tỷ tiền Đạo ư? Đan dược mà người đó mua có giá bao nhiêu?”
Người nhân viên: “Người đó mua ba viên đan dược, tổng giá trị là hơn 50 triệu”.
Ngô Bình lập tức hiểu rõ, có lẽ người này cố ý đến lừa tiền họ, đế đô đúng là nơi khó trụ vững.
Anh nói: “Ngồi đây ăn chán lắm, mấy đứa đi theo anh xem trò vui đi!”
Tuy cửa hàng đan dược của Ngô Bình chưa khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340418/chuong-4353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.