Ngô Bình: “Tiểu Mi, sao em lại đến đây? Cả Hồng Lăng nữa, sao không ở lại kiếm cung mà tu luyện hả?”
Hồng Lăng cười hì hì nói: “Tiểu Mi đi một mình không an toàn nên em phải bảo vệ em ấy”.
Ngô Bình lừ mắt nói: “Là em muốn ra ngoài chơi chứ gì?”
Ngô Mi: “Anh, từ lâu em đã nghe nói Tiên giới có nhiều chỗ chơi lắm nên mới muốn đến xem. Phải công nhận là ở đây sầm uất hơn đế quốc Thiên Võ của mình thật”.
Ngô Bình hỏi: “Hai đứa ra ngoài chơi rồi à?”
Hồng Lăng: “Vâng, bọn em lượn quanh đây vài vòng rồi, nhưng không đi xa”.
Ngô Bình: “Đến rồi thì ở đây trông coi cửa hàng giúp anh, đừng có chạy linh tinh”.
Ngô Mi bĩu môi nói: “Thế thì anh phải trả lương cho em đấy”.
Ngô Bình cười nói: “Ừ, muốn bao nhiêu, anh trả bấy nhiêu”.
Anh kiểm tra cửa hàng một vòng, sau đó dẫn Ngô Mi và Hồng Lăng xuống phố chơi và tìm quán ăn.
Đào Như Tuyết cũng dẫn hai tuỳ tùng đi theo, Ngô Bình gọi vài món địa phương cùng một vò rượu ngon.
Ngô Mi nhấp một chút rượu rồi cười nói: “Oa, rượu ở Tiên giới ngon thật đấy!”
Ngô Bình: “Đừng uống nhiều, đến Đạo Quân còn không chịu được đâu đấy”.
Ngô Mi cười nói: “Không sao, em uống xong về đi ngủ”.
Ngô Bình lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340417/chuong-4352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.