Tiểu Hoàng Long: "Tôi vẫn luôn âm thầm bảo vệ, xin chủ nhân yên tâm".
Ngô Bình nhìn nó: "Ừm, xem ra Thuần Huyết Đan có tác dụng không tồi, huyết mạch của cậu mạnh gấp đôi so với lần trước".
Tiểu Hoàng Long cười hì hì: "Chủ nhân, chẳng mấy chốc tôi có thể thống trị Long tộc!"
Ngô Bình nhìn Đỉnh Nhi: "Con trai, lần sau ra ngoài chơi nhất định phải nói trước với người nhà, biết chưa?"
Đỉnh nhi gật đầu: "Con đã rõ, thưa bố".
Ngô Bình cười: "Đi thôi, bố dẫn con đi biển chơi".
Anh gọi Tiểu Hoàng Long theo, Tiểu Hoàng Long biến thành một con rồng khổng lồ dài hàng nghìn mét, mang theo Ngô Bình và Đỉnh Nhi lên bầu trời.
Hai bố con ngồi trên rồng cưỡi mây vượt gió, chẳng mấy chốc đã đến Đông Hải. Ở trên cao có thể thấy đại lục Côn Luân chỉ là một vùng đất đất liền, phần rộng lớn nhất chính là đại dương.
Ngô Bình nói: "Đại dương vô biên có chứa rất nhiều sinh linh mạnh mẽ".
Tiểu Hoàng Long: "Chủ nhân, lúc rảnh rỗi tôi cũng dạo chơi trong đại dương, quả thật có thứ không dễ dối phó".
Sau khi bay một đoạn, Ngô Bình nhìn thấy một hòn đảo xinh đẹp. Hòn đảo này có rừng, còn có một khe núi trăm hoa đua nở, phong cảnh đẹp đẽ vô cùng.
Ngô Bình cười nói: "Nơi này được đấy, sau này có thể thường xuyên dẫn con đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339972/chuong-3907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.