“Có lẽ đã chết vài chục nghìn tu sĩ, tổng cộng đã bồi dưỡng thành công hai mươi bảy bán thần. Những bán thần này đều đã được đưa đi huấn luyện, sau đó sẽ được sắp xếp nhiệm vụ”.
Ngô Bình bảo: “Các người đúng là đáng chết!”
Dứt lời, ánh kiếm loé lên, gã lìa đầu khỏi cổ, chết ngay tại chỗ.
Sau đó anh bay xuống, giải cứu hơn một nghìn tu sĩ còn lại. Tất nhiên, anh cũng không quên lục soát trong nhà. Mấy bán thần đã chết đi, chắc chắn cất giữ rất nhiều tiền của.
Của cải do một gia tộc bán thần nắm giữ quả là đáng kinh ngạc. Anh ước tính giá trị của những tài sản này không dưới năm mươi tỷ đồng Thần Long.
Chẳng bao lâu sau, nhóm tu sĩ được cứu đã đứng trong sân, đồng loạt quỳ xuống cảm ơn Ngô Bình.
Ngô Bình nhận thấy tư chất của những người này đều rất tốt, bèn cười bảo: “Tôi sẽ cho mọi người vài bộ kiếm phổ để tu luyện. Nếu luyện thành công thì đến Côn Luân Kiếm Cung tu luyện nhé”.
Nói đoạn, anh tặng công pháp trước đó và phần kiếm tông cho họ, sau đó bảo họ rời đi.
Chưa đầy nửa giờ, Ngô Bình đã quay lại viện họ Trang.
Thấy anh trở về, ai nấy đều rất kinh ngạc. Anh vừa đi làm gì vậy?
“Anh… vẫn không bị hề hấn gì ư?”, cô gái kia hỏi.
Ngô Bình đáp: “Dĩ nhiên rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339882/chuong-3817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.