Sau vài nhịp thở, Ngô Bình đã nhấc gã đàn ông kia xuất hiện ở phía trên một ngôi nhà lớn. Người ở bên dưới phát hiện ra anh, hàng chục độn quang bay lên cao, thi nhau lên tiếng tra hỏi.
Ngô Bình quét mắt nhìn, nhận thấy chỉ có một người trong nhà này có huyết mạch bán thần, mà người này đang ở đây.
Đồng thời, anh còn phát hiện có rất nhiều tu sĩ Nhân tộc bị giam cầm dưới lòng đất của ngôi nhà này, nam nữ đủ cả, số lượng lên đến cả nghìn!
Những tu sĩ này đều bị trói, ai nấy đều chi chít sẹo, có vài người còn đang bị tra tấn.
Một tu sĩ trung niên liếc nhìn người đàn ông trong tay Ngô Bình, trầm giọng hỏi: “Cậu là ai?”
Ngô Bình không đáp mà hỏi ngược: “Tại sao các người lại giam giữ nhiều tu sĩ như vậy?”
Người trung niên lạnh lùng hừ giọng: “Bọn chúng đều là những kẻ từng bất kính với tôi. Nếu cậu không muốn rơi vào cảnh như vậy thì lập tức buông con trai tôi ra!”
Ngô Bình bảo: “Tôi đến đây để dạy dỗ đám rác rưởi các người đấy”.
Người trung niên sa sầm mặt: “Tự tìm đường chết!”
“Ầm!”
Xung quanh ông ta được bao phủ bởi một lớp thần quang, sau thần quang là một hư ảnh Thần Ma! Rồi ông ta vung tay, hư ảnh Thần Ma kia liền bổ nhào đến.
Ngô Bình hờ hững nói: “Quá yếu!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339881/chuong-3816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.