Anh nói xong, hai tay Đỗ Ngọc Kiều bỗng biến thành vô số rễ cây, thoáng chốc vây chặt Ngô Bình, nhấc lên không trung.
Đỗ Ngọc Kiều thản nhiên nói: “Tốt lắm, thì ra anh còn có đồng bọn”.
Đám người Lý Đại Nhi bị dọa sợ đến trắng cả mặt, bọn họ đều xua tay: “Chúng tôi không phải đồng bọn của anh ta, cô cứ thỏa thích dùng, chúng tôi đi ngay lập tức…”
Đám người này, không quan tâm đến sống chết của Ngô Bình, quay đầu đã chạy, hận cha mẹ không sinh thêm hai chân nữa, chớp mắt đã chẳng thấy bóng dáng đâu.
Đỗ Ngọc Kiều bỏ Ngô Bình xuống, cô ấy hiếu kỳ hỏi: “Tại sao phải dọa bọn họ?”
Ngô Bình: “Tôi thấy bọn họ là đã phiền rồi, chi bằng đuổi hết đi cho xong”.
Ăn xong thịt thỏ nướng và gà núi nướng, Ngô Bình cảm thấy thần hải của mình đang dần dần đạt đến sự hoàn hảo với sự giúp đỡ của các sinh vật trong thần hải. Anh vừa tu luyện một lúc, quyết định tiến thẳng đến cảnh giới tiếp theo, cấp thứ chính Thái Nhất Hoàng Cực Kinh, Ngự Lôi Chân Nhân.
Cảnh giới cấp này cực kỳ khó tu luyện, dù sao khống chế được sấm chớp cũng là chuyện rất khó. Cũng may Ngô Bình đã có được truyền thừa của chủ nhân sấm chớp, thể chất cũng thiên về sấm chớp, vì vậy tu luyện cũng không quá khó.
Tức khắc, sấm chớp bỗng xuất hiện quanh người anh, anh dùng một canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339770/chuong-3705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.