Cổ Thần Cơ truyền đến một ý niệm, nói rằng nó chưa lột xác hoàn toàn, hiện tại vẫn chưa đánh lại được con cổ bên dưới, xuống đó thì chỉ có chết thôi.
Ngô Bình: “Tiểu Thần, lúc nào mày mới lột xác tiếp?”
Tiểu Thần nói đợi nó ăn thêm ít cổ trùng thì có thể lột xác tiếp.
Ngô Bình nghe nó nói vậy thì cảm thấy nóng ruột, cười, nói: “Vậy được, tao ở gần đây đợi mày, mày đi săn mồi đi”.
Anh đáp xuống bên cạnh hồ, chỗ đó có một cái cây to nhiều người ôm không hết, thân cây rỗng không. Anh dọn dẹp thân cây rồi nấp vào trong luyện công. Cổ Thần Cơ ở gần đó săn những con cổ trùng khác.
Ngô Bình tiếp tục hoàn thiện động thiên của mình, động thiên tiểu thành không thể phát huy được uy lực mạnh nhất, anh phải nhanh chóng đạt đến động thiên đại thành mới được.
Chính vào lúc đó, trong đầu anh bỗng có giọng nói vang lên.
“Không ngờ tôi lại có thể gặp được loài người mạnh như anh”.
Ngô Bình giật mình, hỏi: “Là ai đó?”
Giọng nói đó đáp: “Tôi ở nơi sâu thẳm trong không gian thứ nguyên méo mó trước mặt anh đây”.
Ngô Bình: “Là cổ sao?”
Đối phương: “Tôi là thần cổ, chỉ là khi tiến lên thiên cổ gặp phải rắc rối nên phải trốn ở đây chờ ngày chết”.
Ngô Bình: “Mày là cổ gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339670/chuong-3605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.