Lam Hân Nguyệt mím môi cười vui vẻ rồi nói: “Thôi, em có nhiều quấn áo rồi, mua thêm đồ ở đây cũng lãng phí”.
Song, Ngô Bình vẫ quả quyết kéo cô ấy vào trong.
Vừa vào trong, Ngô Bình đã thấy mắt mình phát sáng, không gian bên trong cửa hàng rất rông, có trên một trăm cô gái có vóc dáng rất đẹp đang mặc đồ mới rồi đứng trên các bục, một lát họ lại đổi dáng đứng để thu hút sự chú ý của khách hàng. Quần áo đẹp, mà người mẫu cũng đẹp.
Lam Hân Nguyệt nói: “Chồng, người mẫu ở đây bán cùng quần áo đấy, kiểu mua một tặng một”.
Ngô Bình trố mắt nói: “Anh mua đồ thôi, sao lại tặng người mẫu làm gì?”
Lam Hân Nguyệt: “Dạo này quần áo cũng có linh tính, khi mình không mặc thì vẫn cần cơ thể người làm ấm chúng, vì thế thật ra các cô người mẫu chỉ là giá treo đồ thôi”.
Ngô Bình thấy khó tin nói: “Quần áo mà cũng lắm chuyện thế ư?”
Lam Hân Nguyệt: “Anh mặc là biết”.
Ngô Bình liếc mắt rồi phát hiện có một chiếc trường sam dành cho nam tu, anh nhìn giá thì thấy là năm triệu Thần Long.
Người mẫu cười nói: “Công tử, anh thấy bộ này thế nào?”
Tuy là đồ nam, nhưng người mẫu mặc vẫn là nữ, nhưng dáng người của cô ấy khá giống nam giới nên mặc đồ vẫn rất đẹp.
Ngô Bình: “Tôi mặc thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339642/chuong-3577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.