Triệu Hàn Sơn: "Là thế này, trưởng lão của Học phủ truyền kỳ được chia thành từ cấp một đến cấp mười. Nếu là đệ tử, cũng chia từ cấp một đến cấp mười, đặc biệt sẽ có một đệ tử truyền kỳ. Trưởng lão có cấp bậc khác nhau được chỉ định dạy dỗ các đệ tử có cấp bậc khác nhau".
Ngô Bình: "Trưởng lão cấp một với đệ tử cấp một, cấp mười với cấp mười phải không? Lẽ nào cấp bậc này vĩnh viễn không thay đổi?"
Triệu Hàn Sơn cười đáp: "Thường thì sẽ không thay đổi bởi tư chất của con người thường bất biến. Bất tài thì hoàn bất tài, còn thiên tài vẫn là thiên tài thôi".
Ngô Bình giờ mới hiểu những cấp bậc này hoá ra không được chia theo cảnh giới và sức mạnh mà được chia theo tư chất.
Anh hỏi: "Vậy còn đệ tử truyền kỳ thì sao?"
Triệu Hàn Sơn cười đáp:"Đệ tử truyền kỳ là cái gốc của học phủ truyền kỳ. Cho nên không cần trưởng lão nào truyền dạy, cũng không có trưởng lão nào có được đệ tử truyền kỳ. Nhưng toàn bộ tài nguyên của học phủ sẽ dành hết cho đệ tử này, toàn lực bồi dưỡng để đệ tử này phát triển tốt nhất có thể".
Ngô Bình trầm ngâm: "Đại Thiên Tôn làm chuyện này nhất định là có dụng ý?"
Triệu Hàn Sơn gật đầu: "Đúng vậy. Học phủ truyền kỳ sẽ tuyển mộ thiên tài khắp nơi để sau này họ dốc sức vì Đại Thiên Tôn. Trong tương lai, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339417/chuong-3352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.