Ngô Bình cười nhạo: “Bây giờ tôi sẽ cho anh biết, vị trí thứ nhất này không phải ai cũng có thể thay thế được”.
“Ầm!”
Một tia chớp lóe lên, Ngô Bình xuất hiện ngay trước mặt Ngô Bình giả, sau đó đánh mạnh vào mặt hắn. Tốc độ quá nhanh, đúng thật là nhanh như chớp, Ngô Bình giả thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì đã ngã xuống đất.
Hắn ngã xuống đất, sau đó Ngô Bình giẫm lên đầu hắn, lạnh lùng nói: “Nói! Là ai bảo anh giả dạng tôi”.
Ngô Bình giả này sợ đến hồn phi phách tán, thật ra hắn cũng là một thiên tài, thực lực vượt xa các tu sĩ cùng tuổi, tiếc là còn kém xa Ngô Bình cả ngàn dặm, vừa ra tay đã bị lộ.
Hắn nói: “Tôi nói, là…”
Vừa nói được một nửa, cả người hắn bỗng biến thành một hòn đá, sau đó nổ thành vô số mảnh.
Ngô Bình nhíu mày, ánh mắt lướt một vòng rồi nhìn đến trưởng lão Viên: “Là ông ra tay?”
Lúc này trưởng lão Viên đã bình tĩnh lại, ông ta lạnh nhạt nói: “Xem ra cậu mới là Ngô Bình thật. Vừa rồi thật xin lỗi, tôi nhìn lầm cậu là kẻ mạo danh suýt nữa đánh chết cậu”.
Ngô Bình bật cười: “Suýt nữa? Tôi đã nói rồi, cái thứ rác rưởi như ông không có tư cách đánh chết tôi”.
Trưởng lão Viên nổi giận: “Cậu…”
Ngô Bình nhìn chằm chằm ông ta: “Trưởng lão Viên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339416/chuong-3351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.