Hỉ Bảo: "Con người cô kỳ cục thật đấy, sao cứ đòi lột da tôi thế nhỉ, cô thích da của tôi à? Nó đâu có biến thành áo quần để mặc được đâu".
Lúc này cô gái bỗng la lên: "Sư huynh, bố! Anh cả! Mau tới cứu con!"
Giọng cô ta rất vang, vừa hét lên đã có một bóng người xông từ cung điện trên núi xuống, chớp mắt đã tới trước mặt, là một chàng trai trẻ tuổi. Nhưng thấy mặt cô gái bị đánh lõm vào, hắn hoảng hốt: "Nguyên Vi sư muội, em sao thế?"
Cô gái tên Nguyên Vi kia khóc: "Sư huynh, mau giết nó đi! Thằng ôn con này đánh em bị thương đó, hu hu..."
Chàng trai trẻ này tên là Trương Duy Tiên, là thiên tài Nguyên Vi ngưỡng mộ nhất ở đạo trường, trẻ thế này mà đã là Địa Tiên cảnh giới Bất Tử rồi.
Trương Duy Tiên nghe xong thì nổi trận lôi đình, nhìn chằm chằm Hỉ Bảo: "Thằng ôn con, dám đánh bị thương sư muội của tao, chết đi!"
Hắn không hỏi kỹ nguyên nhân, cũng không muốn biết đúng sai thế nào đã ra tay vỗ vào đầu Hỉ Bảo.
Vì Hỉ Bảo tu luyện Thiên Vu Kinh, nhìn có vẻ vô hại, tu vi thấp nên kẻ này hoàn toàn chẳng xem cậu ra gì. Bàn tay của hắn vừa chạm lên đầu Hỉ Bảo, ánh mắt Hỉ Bảo ánh lên tia sắc bén, trên đầu xuất hiện một đạo phù văn, phù văn xoay tròn, pháp lực của Trương Duy Tiên không ngừng bị phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339306/chuong-3241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.