Ngô Bình cười đáp: “So với Thiên Tiên thì Kim Tiên thuộc trạng thái thứ ba của sinh mệnh, nếu Địa Tiên muốn được gọi là Kim Tiên thì phải khôi phục huyết mạch Chân Nhân thái cổ”.
Anh không giải thích nhiều nữa mà nói: “Thôi hai người lui xuống đi, tôi có chuyện cần nói với Thái thú Phúc”.
Hai người kia không dám hỏi tiếp mà lui ra ngay.
Phúc Trường Linh: “Vương gia, người có gì dặn dò ạ?”
Ngô Bình: “Khi nào người của nước Xích Quỷ lại đến xâm lược tiếp, tôi sẽ ra tay bắt họ, sau đó tra hỏi vị trí nơi đóng quân rồi đích thân đến đó xem sao”.
Phúc Trường Linh gật đầu: “Vâng, tôi sẽ cho người canh ở biên giới, nếu có chuyện gì thì sẽ báo cho Vương gia ngay”.
Ngô Bình gật đầu, sau đó vào một phòng khác tu luyện để tránh bị người khác làm phiền.
Loáng cái đã sang ngày thứ hai, mặt trời vừa ló dạng thì đã có người đến bẩm bảo, Phúc Trường Linh vội gõ cửa nói: “Vương gia, quân của nước Xích Quỷ lại đến rồi ạ!”
Một tia sáng lao ra khỏi phủ thái thủ, một lát sau nó đã đáp xuống gần biên giới. Lúc này, đang có một đoàn quân khoảng hơn 400 người đang tiến đánh tường thành của huyện.
Bọn họ đều mặc khôi giáp màu đỏ đen, dáng người cao hơn hai mét, tóc màu đỏ, mắt màu xanh lục, vừa nhìn đã biết là người man di mọi rợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339274/chuong-3209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.