Trong một đại viện rộng lớn và sang trọng ở thành Kim Ưng, sắc mặt của Lãnh Như Yên rất tệ. Ngồi trước mặt cô ấy là một người đàn ông bụng phệ, mặc áo gồm, ánh mắt vô cùng ngạo mạn.
Lãnh Như Yên hít một hơi sâu, nghiêm túc nói: “Ông chủ Khuất là doanh nghiệp lương thực lớn nhất thành Kim Ưng, chúng tôi hy vọng có thể hợp tác với doanh nhân có năng lực như anh. Hơn nữa nhu cầu của chúng tôi rất lớn và giá đưa ra cũng cao hơn bên mua thông thường”.
Ông chủ Khuất cười ha ha: “Chính vì các cô cần nhiều lương thực nên giá càng không thể rẻ!”
Lãnh Như Yên nói: “Giá mà ông chủ Khuất đưa ra cao gấp ba lần giá thị trường, như thế không phải quá cao sao?”
Ông chủ Khuất cười khẩy: “Tất nhiên phải đắt rồi! Nếu không thì làm sao tôi kiếm được tiền? Tôi nói cho cô biết, cô cần mua số lượng lớn như thế thì chỉ mua được ở chỗ tôi thôi. Không có sự cho phép của tôi, các doanh nghiệp lương thực khác không dám giao dịch với các cô đâu!”
Lãnh Như Yên giận run người: “Ông chủ Khuất làm vậy hình như hơi quá đáng?”
Ông chủ Khuất nhướng mày: “Anh tôi là Tể tướng đương triều đấy! Còn em gái tôi được gả cho Tứ vương gia! Cô Lãnh, cô chỉ có thể làm ăn với tôi thôi!”
Lãnh Như Yên đứng dậy, thản nhiên nói: “Tôi có lòng hợp tác làm ăn với ông chủ Khuất. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339102/chuong-3037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.