Ngô Bình bảo: “Mấy cái này dễ thôi. Bên ngoài hồ Ma Long có quốc gia Kim Ưng, cách đây không quá xa, chúng ta có thể cử người đi mua mỗi ngày”.
Anh sắp xếp mười tu sĩ mang theo pháp khí chứa đồ, phụ trách đi lại giữa nước Kim Ưng và đảo để mua các loại vật tư.
Việc khẩn cấp trước mắt là mua thiết bị phát điện từ sức gió. Vì thế, anh đã đến Giang Nam một chuyến. Khu vực Giang Nam nối liền một dải, một lượng lớn cơ sở công nghiệp vẫn được giữ nguyên.
Đến Vân Kinh, anh tra cứu trên mạng và tìm thấy một công ty điện gió. Công ty này từng là nhà sản xuất thiết bị điện gió lớn nhất thế giới, một thiết bị có thể phát điện năm mươi nghìn ki-lô-oát giờ trong hai mươi bốn giờ. Đây là con số bình quân, nếu gió đủ mạnh và tốc độ gió ổn định thì đỉnh phát điện có thể đạt đến tám mươi nghìn ki-lô-oát giờ.
Ngô Bình nhẩm tính lượng tiêu thụ điện của một trăm triệu người trên đảo, cần bốn trăm tỷ ki-lô-oát giờ mỗi năm, bình quân mỗi ngày một phẩy một tỷ ki-lô-oát giờ, cũng tức là cần hơn mười ba nghìn thiết bị phát điện.
Cuối cùng, anh đặt mua mười lăm nghìn thiết bị với giá bốn trăm nghìn một cái, tổng giá trị là sáu tỷ, tương đương mười hai nghìn tiền bùa.
Nhưng thiết bị phát điện chỉ là một phần, muốn kết nối điện phát ra với mạng lưới điện cần rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339101/chuong-3036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.