Chương 2705
Lần thứ hai gặp Ngô Bình, khí tức quanh người anh đã khiến Hoàng Văn Hạ cảm thấy ngạt thở. Anh ta vội cúi người thật sâu: “Anh Ngô!”
Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn anh Hoàng đã canh cổng giúp tôi”.
Hoàng Văn Hạ cười nói: “Anh Ngô khách sáo rồi. Có thể làm việc cho anh là vinh hạnh của tôi”.
Ngô Bình khẽ mỉm cười, bèn chỉ vào giữa lông mày Hoàng Văn Hạ, dùng thần niệm để truyền thông tin tương ứng của văn bia trên một trong mười hai tấm bia ban đầu cho anh ta.
Hoàng Văn Hạ vừa nhận được thông tin đã biết đây là một vận may lớn. Anh ta rất cảm kích và quỳ xuống vái lạy ngay tai chỗ.
“Cảm ơn ân huệ của anh Ngô!”
Ngô Bình đáp: “Đi đi. Có sự hỗ trợ của tôi, anh nhất định sẽ lĩnh hội được phù ấn đó”.
Khi trở về phòng đá, những người anh từng quen đều chẳng còn một ai. Anh cũng không nán lại, lập tức rời khỏi nhà giam.
Trở lên mặt đất, anh quyết định về nhà một chuyến.
Mọi thứ ở nhà đều bình thường, thay đổi lớn nhất đến từ cây hoè tiên và cây đào tiên.
Vì đây là vùng đất phong thuỷ, linh khí hội tụ, cộng thêm đất thần mà Ngô Bình đã chôn xuống, cây đào tiên và cây hoè đều sinh trưởng rất nhanh.
Cây đào tiên đã cao đến hơn ba mét, cành lá xanh tươi. Lúc này quả đào đã mọc đầy cành, anh đếm thử, thấy đã có hơn một trăm quả.
Ngô Bình không trở về, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3333055/chuong-2690.html