Chương 2704
Ngô Bình lướt mắt qua một lần đã hiểu được ý nghĩa đại khái. Văn bia ghi rằng có một nhóm người bị thương nặng và trốn ở địa cung, không còn sống được lâu nữa. Vậy nên trước khi chết, họ đã viết lại phù ấn mà mình nắm vững, để lại cho đời sau.
Còn về việc đã xảy ra chuyện gì và tại sao họ bị thương thì anh không nhìn thấy. Chắc hẳn phần nội dung tương ứng này đã bị huỷ hoại và biến mất cùng tấm bia.
Anh nói: “Ra là phù ấn được một nhóm tu sĩ để lại. Có thể lĩnh hội được phù ấn này đều là cao thủ. Ai có thể ép nhiều cao thủ như vậy đến bước đường cùng nhỉ?”
Hoàng Văn Hạ đáp: “Thế thì tôi không rõ”.
Ngô Bình bảo: “Tôi còn muốn ở lại đây lĩnh hội phù ấn”.
Hoàng Văn Hạ cười nói: “Được. Tôi sẽ đứng canh cửa cho anh Ngô, không để người ngoài quấy nhiễu”.
Ngô Bình đáp: “Làm phiền anh rồi”.
Hoàng Văn Hạ lặng lẽ lui xuống. Anh ta cảm thấy Ngô Bình vừa mạnh vừa là đại đệ tử Thục Sơn, nên không hề muốn chọc vào.
Ngô Bình tiếp tục lĩnh ngộ. Anh biết số lượng người nắm vững phù ấn là có hạn. Trong lịch sử, một tu sĩ mạnh nhất cũng chỉ nắm vững bảy loại phù ấn.
Vì lẽ đó, anh quyết định bắt đầu với chín tấm bia lớn nhất ở giữa, cố gắng học phù ấn trên đó, học được cái nào hay c ái ấy.
Chính giữa có chín tấm bia khổng lồ, chữ to bằng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3333054/chuong-2689.html