Chương 1957
Sắc mặt của Nghiêm Khắc Mẫn rất tệ: “Đường Minh Huy, tôi tin tưởng bác sĩ của tôi!”
Trong số những người này, có một ông cụ tám mươi mấy tuổi, dáng dấp gầy gò, mặc áo cộc tay và quần ngắn, mắt trái to còn mắt phải thì nhỏ, chẳng hề nổi bật giữa đám đông. Đúng lúc này, ông cụ ấy bỗng nhiên lên tiếng: “Chỉ cần chỉ vài cái đã biết bệnh của người khác, quả thật có người sở hữu năng lực này, ngày xưa tôi đã từng gặp”.
Ông cụ vừa cất lời, mọi người đều nhìn về phía ông ấy, ánh mắt ngập tràn tôn kính.
Đường Tử Di thì thào: “Chồng à, đó là ông cụ Kim – vua đầu tư. Không ai biết rốt cuộc ông ấy đã đầu tư vào bao nhiêu công ty. Tài sản của ông cụ, có lẽ chính bản thân ông ấy cũng không biết là bao nhiêu nữa”.
Nghiêm Khắc Mẫn hỏi: “Ông cụ Kim à, ông tin cậu ta sao?”
Ông cụ Kim cười cười, bước đến trước mặt Ngô Bình rồi hỏi: “Cậu nhóc có thể xem giúp tôi không?”
Ngô Bình đưa mắt nhìn ông ấy, không khỏi giật mình. Anh phát hiện lục phủ ngũ tạng của ông cụ Kim, bao gồm cả xương và cơ bắp, đều chẳng khác gì thanh niên trai tráng tuổi ba mươi, không hề già nua như vẻ ngoài.
Anh thấy rất khó hiểu. Chuyện này là sao? Rồi như sực nghĩ ra gì đó, anh hỏi: “Sức sống tràn trề, bên ngoài khô cằn bên trong phồn thịnh, lẽ nào ông cụ Kim từng tu luyện công pháp hoặc uống loại thuốc nào đó?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275235/chuong-1946.html