Chương 1956
Ngô Bình cười đáp: “Số một thiên hạ thì không dám nhận, y đạo vô biên, cháu vẫn đang học hỏi ạ”.
Đường Minh Huy vẫy tay, một người đàn ông trung niên tiến lại gần. Người này có khí tức rất dài, bàn tay thon thả mảnh khảnh như phụ nữ, gương mặt trắng trẻo không để râu, mặc một bộ đồ thường màu trắng.
Người đàn ông trung niên khẽ gật đầu: “Ông chủ”.
Nghiêm Khắc Mẫn cười bảo: “Tiểu Ngô, đây là bác sĩ riêng của tôi, tổ tiên là Thái y lệnh của Thái y viện, y thuật phi phàm. Cả hai đều là bác sĩ, chi bằng học hỏi lẫn nhau, để mọi người mở rộng tầm mắt đi”.
Vừa gặp mặt đã bảo học hỏi lẫn nhau, Ngô Bình không cho là vậy. Anh nhẹ nhàng nói: “Ông chủ Nghiêm, y thuật của tôi dùng để chữa bệnh cứu người, không dùng để so tài với người khác”.
Nghiêm Khắc Mẫn cười ha ha: “Không so cũng không sao”.
Đường Minh Huy vội lên tiếng: “Phải rồi, y thuật dùng để chữa bệnh mà. Anh Nghiêm à, tôi thấy không cần phải so tài đâu. Nhưng có thể để Tiểu Bình thăm khám giúp anh, xem sức khoẻ có tốt không”.
Nghiêm Khắc Mẫn phá lên cười: “Anh Đường thật biết nói đùa. Tôi có bác sĩ riêng, sao sức khoẻ có thể không tốt kia chứ?”
Ngô Bình nhìn Nghiêm Khắc Mẫn một cái rồi nói: “Mỗi bác sĩ đều có chuyên môn riêng. Ông chủ Nghiêm vẫn nên đến bệnh viện làm kiểm tra tổng quát sẽ tốt hơn”.
Lời của Ngô Bình khiến người trung niên kia cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2275233/chuong-1945.html