Chương 1145
Ngô Bình cười đáp: “Tướng quân Wajih đã đồng ý cho chúng ta mua quặng bô xít rồi”.
Chu Thanh Nghiên thở phào: “Vậy thì tốt quá. Sắp tới phải thương lượng giá cả. Quặng lớn như thế, vốn đầu tư giai đoạn đầu chắc chắn rất cao”.
Ngô Bình nói: “Sản lượng giai đoạn đầu của quặng bô xít này không cao, năng lực sản xuất trong tương lai có thể đạt đến năm mươi triệu tấn. Chúng ta mua ngay bây giờ thì không có lợi. Ai mà biết vị tướng quân Wajih này còn tại vị bao nhiêu năm, lỡ ông ta rơi đài, người kế nhiệm không thừa nhận hợp đồng của chúng ta thì biết đòi ai đây?”
Chu Thanh Nghiên gật đầu: “Vậy chúng ta mua đứt mười lăm năm”.
Ngô Bình đáp: “Ừ, chúng ta mua đứt mười lăm năm trước. Có thể thương lượng với Wajih, chia cho ông ta một số tiền cho mỗi tấn bô xít bán ra”.
Chu Thanh Nghiên nói: “CIF của bô xít chất lượng cao thường dao động từ năm mươi đô đến năm mươi lăm đô một tấn, chi phí vận chuyển khoảng mười đô một tấn. Còn chi phi khai thác của chúng ta thì ít nhất mười lăm đô một tấn. Như vậy lợi nhuận của chúng ta chỉ khoảng hai mươi đến ba mươi đô”.
Ngô Bình bảo: “Tính theo hai mươi đô thì với mỗi tấn, chúng ta sẽ chia cho Wajih năm đô. Nếu mỗi năm khai thác năm mươi triệu tấn, ông ta sẽ kiếm được hai trăm năm mươi triệu đô”.
Chu Thanh Nghiên đáp: “Mua đứt mười lăm năm cũng là một khoản chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/2273621/chuong-1140.html