Hạng Nguyên Hoán thích thú nhướng cao mày.
Lần này quả nhiên không uổng công tới Thượng thư phủ, Bạch thượng thư trầmtính, cứng nhắc như vậy mà lại có một nữ nhi thú vị thế này.
- Ngươi muốn giết ta? Ngươi nên biết, ta là thế tử gia Hạng thân vươngphủ, nếu ngươi giết ta, thì ngươi……….và cả Thượng thư phủ đều sẽ chôncùng!
Đối mặt với uy hiếp của Hạng Nguyên Hoán, đôi mắt của Bạch Thiên Hoan híp thành một độ cong xinh đẹp.
- Ta nói muốn giết thế tử gia bao giờ?
Bạch Thiên Hoan đem ngân châm nhích lại gần cổ của hắn thêm mấy phần, trên mặt vẫn nở nụ cười mỹ lệ mê hoặc lòng người:
- Độc trên châm này chỉ khiến thế tử gia nửa đời sau phải nằm trêngiường, không thể nào đứng thẳng hay nói chuyện được nữa mà thôi!
Đây e rằng chính là độc mà Bạch Thiên Hoan vừa hạ trên người Bạch đại phunhân, nữ nhân này quả nhiên ác độc, rất hợp khẩu vị của hắn.
- Bổn thế tử xảy ra chuyện ở Thượng thư phủ, chẳng lẽ ngươi cảm thấyngười của Thượng thư phủ có thể thoát khỏi liên can sao?
Bạch Thiên Hoan vô tội chớp chớp mắt, đôi mắt nàng như mang theo ít sương mù nhìn hắn:
- Thế tử gia, nha đầu Thượng thư phủ đắc tội với ngài, ngài giết nàng ta, nhưng không cẩn thận bị va vào đầu, dựa theo đánh giá trong kinh thànhhiện tại về ngài, ngài cảm thấy người ngoài sẽ tin ngài hay tin ta? Đáng tiếc là……..
Bạch Thiên Hoan nhìn Hạnh Nhi trên mặt đất, lắc đầu tiếc hận.
- Nhân chứng duy nhất đã bị ngài giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tieu-vuong-phi/62007/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.