Yến Tranh nghe xong lời của Sở Lưu Nguyệt thì khoa trương kêu lên một tiếng, sau đó chỉ vào Sở Lưu Nguyệt:
- Tiểu nha đầu, ngươi thật sự không giống loại người coi trọng lễ giáo a, làm sao lại chú ý nam nữ thụ thụ bất thân? Còn nữa, ta bái ngươi là sư phụ, ai dám có ý kiến? Nếu nói lung tung thì ta xé nát miệng chúng.
Khóe miệng Sở Lưu Nguyệt co quắp, tên Yến Tranh này thật đúng là coi trời bằng vung a, hơn nữa lại còn bá đạo, cuồng vọng.
Nhưng nàng vẫn không có ý định dạy hắn, lúc trước Túc Diệp đã ra ám hiệu sẽ đối phó nàng, bây giờ mà trêu chọc Yến Tranh nữa thì có phải nàng ngại bản thân mình chưa đủ phiền toái hay không? Hơn nữa Yến Tranh đâu phải người thường, nghe nói mẫu thân của hắn chính là trưởng Công Chúa của Mộ Tử Quốc, nhân vật nhỏ bé như nàng vẫn là ít dây dưa tới họ mới là tốt nhất.
Sở Lưu Nguyệt nghĩ thông suốt, dừng lại, chuẩn bị một đống ngôn từ chính nghĩa định từ chối Yến Tranh.
Nhưng nàng còn chưa kịp nói thì liền thấy có người chạy vội tới từ chỗ không xa, người này còn chưa chạy đến gần đã lớn tiếng kêu lên:
- Sở tiểu thư, Sở tiểu thư, người làm ta tìm thật mất công a.
Sở Lưu Nguyệt kinh ngạc quay đầu nhìn qua, không ngờ người đến lại chính là Hoàng công công đã đưa nàng tiến Cung lúc trước. Hoàng công công chạy đến trước mặt nàng, thở phì phò. Sở Lưu Nguyệt vừa nhìn thấy Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-the-tu-phi/2512804/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.