Xung quanh vô cùng im lặng, chỉ có tiếng gió khẽ thổi.
Sự vắng vẻ này khiến cho người ta có cảm giác sợ hãi, một ngọn núi lớn như vậy, không ngờ lại không có một sinh vật nào cả, nói ra e rằng chẳng ai tin được.
Thu lại số dược liệu vừa hái, Trương Dương trong lòng không hề có chút vui sướng nào, chỉ có cảm giác nặng nề trong lòng mà thôi.
Tất cả dấu hiệu đều cho thấy những gì mà Khúc Mỹ Lan nói là chính xác, nơi này đích xác có một linh thú hùng mạnh, gần như vượt quá sự tưởng tượng của Trương Dương.
Chính là con linh thú này, phóng ra thể khí gây mê, bao trùm lấy cả ngọn núi lớn, có lẽ đó chính là nguyên nhân ở đây không có sinh vật nào sinh sống được.
Chít chit…
Vô Ảnh lại kêu lên mấy tiếng, nó đang hỏi Trương Dương là có tiếp tục đi lên phía trước hay không.
Nó có thể cảm giác được, phía trước có rất nhiều thứ tốt, tuy nhiên lại rất nguy hiểm, đến nó cũng cảm thấy có chút do dự.
- Đi, đi chậm thôi, nhất định phải cẩn thận.
Trương Dương cắn chặt răng, bọn họ đã lên núi, đương nhiên là không thể bỏ cuộc được.
Tia Chớp đi theo Vô Ảnh, cùng chậm rãi đi lên phía trước, Vô Ảnh làm theo sự dặn dò của Trương Dương, đi chậm rãi, đồng thời cũng không cần phải tìm những loại dược liệu quý năm phân.
Những dược liệu này không tệ, nhưng đó không phải là nguyên nhân Trương Dương đến đây.
Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291261/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.