- Kiếm tốt.
Sau khi thổi sạch lớp bụi, lộ ra thân kiếm sáng loáng, Trương Dương không kìm nổi thốt lên một câu.
Vũ khí này, xem ra không phải là vật tầm thường.
Sơn động này không phải là không có vũ khí khác, trước đống hài cốt cũng có chút dao kiếm, nhưng qua thời gian đống dao kiếm đó đã bị hư hỏng, chỉ có thanh kiếm này là như viên minh châu được phủ sau lớp bụi dày.
Chit chit…
Vô Ảnh lại kêu lên mấy tiếng, tiếng kêu của nó có vẻ rất kích động.
Vô Ảnh là Tầm Bảo Thử, nó thích tất cả các bảo bối, những bảo bối có linh thính đều không thoát được cái mũi của nó, nhìn thấy vẻ của Vô Ảnh, là biết được thanh kiếm này quý giá cỡ nào.
Trương Dương ngắm nhìn thanh kiếm, sau đó lật lại gạt hết lớp bùn đất bám trên nó ra.
- Hàn Tuyền kiếm
Sau khi gạt sạch lớp bùn đất bám trên kiếm, liền để lộ ra ba chữ khắc trên đó. Trương Dương đột nhiên sững sờ, không thể tin được vào bảo vật mà mình đang cầm trên tay.
Hàn Tuyền kiếm, là thanh kiếm mà sáu trăm năm trước, một cao thủ nội kình tầng tứ tư, đã mất bảy năm để lựa chọn loại sắt đặc biệt tạo thành.
Nghe nói, Hàn Tuyền kiếm được rèn bên một dòng hàn tuyền ( suối lạnh – DG),rèn đi rèn lại, không ngờ dùng hết cả nước suối.
Tên của thanh kiếm này do đó mà được đặt tên như vậy.
Bình thường nước suối thì rất dễ dàng tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-thanh-thu/2291260/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.