Sau khi ăn cơm chiều xong, Âu Dương Vũ vốn định tìm Tiểu Nặc trò chuyện thì lại không thấy hắn ở đâu cả, dạo qua một vòng, mới phát hiện một mình Tiểu Nặc đang ở trong hoa viên luyện kiếm, nàng đứng một bên nhìn thấy thằng nhóc cũng đã mệt mỏi, liền từ trong nhà mang đến cho hắn một ít nước ấm, dùng khăn tay lau đi mồ hôi trên trán hắn nói: “Trễ như vậy rồi lại còn đi luyện kiếm? Không đi tìm Tướng nhi chơi sao?”
Tiểu Nặc rầu rĩ nói: “Tướng nhi còn có cha mẹ của mình. Tỷ cùng với Ninh vương ca ca sớm muộn gì cũng sẽ có em bé, em cũng không thể trở thành một tên vô dụng bị đuổi ra ngoài được.”
Âu Dương Vũ nghe xong không khỏi bật cười thành tiếng, véo mũi hắn: “Nếu như có một tiểu bảo bối như em nói, liệu em có chơi đùa cùng nó không?”
Tiểu Nặc sắc mặt vui vẻ, dùng sức gật gật đầu: “Có ạ!”
Dù sao vẫn là một đứa trẻ, luyện xong kiếm, tắm rửa xong rất nhanh đã đi vào giấc ngủ. Âu Dương Vũ một mình ngồi trên xích đu trong hoa viên, nhớ tới chuyện mình đã lâu ngày không có gặp Tiểu Kỳ Lân, còn có Tiểu Hải Đông Thanh nữa, liền lắc mình vào không gian.
Đối với chuyện tiểu Hải Đông Thanh, Dạ Trọng Hoa vốn không bao giờ nhắc đến, Âu Dương Vũ cũng không cùng hắn nói qua, nàng vốn không muốn nói với hắn chuyện nàng nuôi dưỡng tiểu Hải Đông Thanh trong không gian, coi như lần sau cho hắn một bất ngờ đi.
Âu Dương Vũ vừa bước vào thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634376/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.