Dạ Trọng Hoa đưa Âu Dương Vũ đi đến Khôn cung, Hiền phi đang ở bên trong dùng bữa sáng, nhìn thấy Dạ Trọng Hoa cùng Âu Dương Vũ đến. Vì sự việc xảy ra có chút ngoài ý muốn, nên trên mặt nàng lộ ra một chút vui sướng: “Các con sao mới sáng sớm lại đến đây?”
Âu Dương Vũ cùng Dạ Trọng Hoa khẽ cúi đầu sau đó, cười nói: “Hôm nay Vũ nhi muốn đến cùng mẫu thân dùng bữa sáng.”
Hiền phi cười nói: “Thanh Nhi, mau mang thêm bát đũa cho Phi Bạch và Vũ nhi.”
“Vâng.”
Lúc trước Hiền phi nghe tin đồn về tai tiếng của Âu Dương Vũ, cho rằng Âu Dương Vũ không xứng đáng với con trai mình, căn bản không thèm quan tâm đến Âu Dương Vũ. Nhưng từ ngày tiếp xúc với Âu Dương Vũ nàng mới phát hiện ra những lời đồn ấy quả thực so với những gì nàng mắt thấy tai nghe về Âu Dương Vũ thì khác biệt hoàn toàn. Hẳn là lúc nhỏ cô con dâu này rất hiếu thuận, rất được lòng người. Càng nghĩ nàng lại càng yêu thích cô con dâu nhỏ này.
Khôn cung của nàng đã nhiều năm thanh tĩnh, một vài ba cung nữ ở đây mà nói cũng không có nhiều là bao, thường thì nàng hay cho người gọi một tên họa sĩ đến đây bảo hắn vẽ chân dung cho nàng rồi buồn bực mà lầm bầm đôi ba câu bình phẩm về bức họa. Nàng biết dung nhan của mình rồi cũng sẽ tàn lụi theo năm tháng, sẽ dần dần già đi. Nhưng tên họa sĩ kia há nào dám vẽ khuôn mặt của nàng tươi trẻ như cô nương mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634323/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.