Dạ Trọng Hoa thấy Âu Dương Vũ nhìn chằm chằm vào chiếc giường, cố ý nói: “Mệt rồi? Cùng bổn vương qua đó nghỉ một chút!”
Nói xong liền đưa cánh tay rắn chắc ôm nàng vào ngực, xoay người mang nàng lên giường, bên môi khẽ cong lên ý cười.
Âu Dương Vũ cảm thấy có chút chột dạ lẫn tức giận, tuy đúng mục đích của nàng bây giờ là muốn cho Dạ Trọng Hoa ngủ, chỉ có điều... Âu Dương Vũ nhìn người đàn ông tuấn tú gần ngay trước mắt, nằm trong ngực hắn, nàng thậm chí có thể nghe thấy được âm thanh mạnh mẽ từ trái tim của hắn. Mặt mày Âu Dương Vũ có chút khô nóng, vừa nhấc đầu thì lại chạm ngay vào ánh mắt nóng rực, sâu thẩm từ đầu vẫn luôn dõi theo từng sự biến hóa trên gương mặt nàng. Sau đó Dạ Trọng Hoa mới thu hồi vẻ mặt trêu chọc, nhìn Âu Dương Vũ nói: “Vũ nhi, vẫn còn có ý định chạy trốn?”
Âu Dương Vũ nhìn thấy gương mặt nghiêm nghị của Dạ Trọng Hoa, cảm thấy có chút nghẹn lời, nếu như bình thường nàng có thể hùng hồn đấu võ mồm phản bác câu khẳng định của hắn, thì ngay lúc này đây, nghe xong những lời vừa rồi nàng chỉ biết cúi đầu, cũng không nói lời nào. Chỉ cảm thấy hô hấp Dạ Trọng Hoa càng ngày càng gấp, bên tai nàng có thể cảm nhận được luồng khí nóng rực, nàng nghe được âm thanh trầm thấp của Dạ Trọng Hoa: “Vũ nhi, hứa với bổn vương, không được rời xa bổn vương, được không?”
Lời nói thản nhiên của hắn vờn quanh tai nàng, Âu Dương Vũ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634290/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.