Âu Dương Vũ rời khỏi Trân Bảo Hiên thì trời cũng đã tối, ngồi bên phía trước cửa sổ nhìn đống ngân phiếu đã kiếm được hôm nay, nghĩ đến việc đổi hết đống ngân phiếu này thành vàng thì Tiểu Kỳ Lân lúc đó sẽ hưng phấn sung sướng nhảy nhót đến mức nào. Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, nàng là dùng sính lễ của Dạ Trọng Hoa để đổi lấy. Dạ Trọng Hoa hắn có bị ngốc không cư nhiên lại đem đến nhiều của quý vật lạ làm chi, nàng cũng chẳng có suy nghĩ muốn gả cho hắn. Suy nghĩ một lúc, Âu Dương Vũ thở dài, chuyện lập gia đình đúng là chuyện vô cùng phiền phức nhất trên đời!
“Vương phi là đang nhớ nhung bổn vương sao hay là đang mộng tương tư?” Âm thanh hàm chứa ý cười từ phía sau truyền đến, Âu Dương Vũ đều biết rõ thói quen của Dạ Trọng Hoa là luôn xuất quỷ nhập thần cho nên nàng cũng không có lấy gì làm ngạc nhiên.
“Vương gia ngươi hình như đối với việc lén lén lút lút rất thú vị sao?”
Dạ Trọng Hoa cười khẽ, đứng ở phía sau Âu Dương Vũ, nhìn đống ngân phiếu trên bàn thốt lên: “Không vui sao?”
Không biết vì sao, Âu Dương Vũ cơ hồ lại nghĩ hàm ý câu mà hắn muốn hỏi chính là nàng có phải không hài lòng với đống sính lễ của hắn. Vội vàng giãy ra khỏi cái ôm ấp của hắn, đứng dậy xoay người đối mặt với hắn. Trên đời có một loại người, người đó rõ ràng là có một dung nhan tuyệt mỹ, anh tuấn, vân đạm phong khinh, người đó cũng lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sung-phi-cua-ta-vuong/1634276/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.