Nghe thấy lời này, đáy lòng Nhan Tuấn Vũ cười khinh thường. Khó trách dám đến nhà họ Nhan, khó trách không trốn chạy, thì ra là anh điên rồi.
Chiến thần như Nhan Tuấn Vũ đương nhiên không thèm so đo cùng Trần Hạo Hiên làm gì, anh ta nói: “Hôm nay là tiệc ăn mừng của tôi, tôi không muốn giết người nên anh mới có tư cách kiêu ngạo. Nhưng tôi cũng thuận miệng nói cho anh biết, hôm nay Tây vương muốn đến dự tiệc mừng của tôi, anh chuẩn bị giải thích như thế nào về việc giả mạo mũi tên xuyên mây Bắc giới cấp Thiên đi! Đừng chạy trốn, cho dù có chạy trốn cũng phải chết thôi.”
Nói xong, Nhan Tuấn Vũ trở về chủ trì bữa tiệc.
Sắc mặt Phương Hy Văn không tốt lắm, nhìn Trần Hạo Hiên hỏi: “Chồng, giả mạo Mũi tên xuyên mây là tội lớn, đợi lát nữa Tây vương thật sự sẽ đến sao?”
Trần Hạo Hiên kéo tay Phương Hy Văn, dùng cách đơn giản nhất nói: “Thế giới này có công lý tồn tại, chờ Tây vương đến em sẽ biết mà thôi.”
Phương Hy Văn vẫn liên tục đổ mồ hôi hột, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Hạt Tiêu không muốn tách ra. Hạt Tiêu ngược lại rất ngây thơ, xung quanh có cái gì ngon cô bé đều muốn ăn hết vào bụng.
Chỉ chốc lát sau, nhà họ Nhan bắt đầu lễ nhận quà. Vô số người của thành phố Giang Châu đều đem thứ tốt nhất trong nhà lấy ra đưa cho nhà họ Nhan. Bây giờ nhà họ Nhan chính là mặt trời của cả thành phố Giang Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sat-thu/3293379/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.