Chương trước
Chương sau
"Ngươi như thế nào lại biểu hiện như vậy?"

Qúy Như Yên thấy Lạc Thuấn Thần như vậy, liền hỏi một câu

Lạc Thuấn Thần buồn cười nhìn nàng: "Nàng biết Bồ Đề quốc có bao nhiêu tuyệt đỉnh cao thủ không?"

"Không biết"

"Có năm nghìn người"

Qúy Như Yên nghe vậy, kinh ngạc há miệng thở dốc, có chút không dám tin

Phải biết rằng, vũ kỹ ở trong đại lục, tuyệt đỉnh cao thủ thuộc cảnh giới võ suất, nội lực trong cơ thể hóa thành màu xanh biếc để phòng thân, đây chính là cảnh giới của tuyệt đỉnh cao thủ

Mười vạn người, chỉ có năm nghìn nhân tài mới có thể tu luyện đến cảnh giới võ suất này

Chính là, chỉ một Bồ Đề quốc nho nhỏ, nhưng lại có đến năm nghìn người thuộc cảnh giới võ suất sao?

Qúy Như Yên thu hồi kinh ngạc của mình: "Bồ Đề quốc kia có rất nhiều người sao?'

"Chỉ có đến một vạn người"

Phốc!

Bồ Đề quốc như vậy, căn bản là tồn tại trái ý trời sao?

Quốc gia như vậy, ở đấu hoàng đại lục cũng không để mắt tới, càng như tự cố thủ, không để ý nhiều đến chuyện bên ngoài

Qúy Như Yên chuyển hướng đến lợn rừng, thản nhiên nói: "Cho dù có năm nghìn tuyệt đỉnh cao thủ, ta cũng không sợ hãi. Bồ đề thủy lộ, ta thề sẽ lấy được"

Lạc Thuấn Thần nghe vậy, nữ nhân này quả thật không giống người thường

Biết rõ phía trước nguy hiểm, nhưng nàng cũng lựa chọn bước tới

"Thịt rất ngon, trước tiên ăn cho đỡ đói, rồi nói sau!"

Qúy Như Yên động tác vô cùng nhanh, bên hông lấy ra liên tử xẻ thịt lợn thành từng miếng

Lạc Thuấn Thần nhìn động tác kia của nàng, lúc này lại có ý nghĩ vụt qua

"Nàng hiện tại đã đạt đến cảnh giới gì?"

Vấn đề này hắn cũng không vòng vo mà nói thẳng

Qúy Như Yên cười nhạt, ăn một miếng thịt nướng, rồi lên tiếng: "Võ thần điên phong kỳ"

Võ thần điên phong kỳ?

Đó chính là cảnh giới mười vạn chọn một ngàn sao!

Hơn nữa nàng còn là điên phong kỳ, vậy có nghĩa là, chỉ cần kỳ ngộ đến, nàng có thể trực tiếp đạt được cảnh giới võ thánh sao

Lạc Thuấn Thần đột nhiên có cảm giác, thứ kia chỉ là truyền thuyết của đại lục, có lẽ sắp không phải là truyền thuyết nữa rồi

Trong lòng nghĩ như vậy, hắn lại hướng Qúy Như Yên nói: "Đấu hoàng đại lục từng có một truyền thuyết, truyền thuyết kia cách đây một vạn năm, đại lục này còn chưa có nhiều người đạt tới cảnh giới võ hoàng, mà bọn họ tồn tại, chỉ là chém giết nhau, ai cũng không phục ai. Vì thế trở thành hoàn cảnh võ hoàng tàn sát lẫn nhau, sau này đấu hoàng đại lục liền biến thành Thanh Loan đại lục. Truyền thuyết này, nàng nghe qua chưa?"

"Điều này ta cũng đã nghe sư huynh nói qua, lúc ấy ta cũng chỉ nghĩ là truyền thuyết, không đáng tin. Nhưng khi ta đạt tới võ thần điên phong kỳ, lại phát hiện nếu như không có cơ duyên để đột phá lên cảnh giới võ thánh, thì sẽ không bao giờ... có thể đạt được. Thanh loan đại lục vũ kỹ cao nhất cũng chỉ là cảnh giới võ thần, nên mới có tên là thanh loan, màu xanh hộ thể bên ngoài"

Qúy Như Yên vẻ mặt lơ đễnh

Nàng đối với đột phá vũ kỹ cũng không mấy quan tâm, mà điều nàng mong muốn nhất chính là giải dược cho Tuyết Nhi

Lúc Tuyết Nhi hai mươi tuổi, dùng xong hết các loại dược, mới có thể sống sót an toàn

Lạc Thuấn Thần gật đầu: "Nàng nói đúng, có lẽ lần này đi Viễn Đông, sẽ cho nàng một cơ duyên kỳ ngộ"

"Lời này có ý gì?"

"Viên Đông có một hang động cổ quái, về phần động này như thế nào, ta cũng chưa thấy qua. Ta nghe nói, trong động có một loại lộ thủy, gọi là thiên tiên ngọc lộ"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.