Kha Long sợ đến mức không dám cử động, kỳ thật hắn cũng không động đậy được
Trong rượu có nhuyễn cân tán, cho dù hắn muốn chạy cũng không thể thoát
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Quân Tử Đường tiêu sái bước đến, sau đó cầm thanh trường kiếm kia chĩa thẳng vào mặt hắn
Mũi kiếm lạnh như băng dán trên da thịt, truyền đến từng trận chiến ý
Kha Long kinh hãi, liên tục cầu xin tha thứ: "Không, Đường nhị ca! Người thả ta đi, ta về sau sẽ không dám... không bao giờ đối nghịch với người nữa. Ta sẽ không động đến người của Tặc Vương trại, như vậy được không?"
"Đã quá muộn! Quân Tử Đường ta từ trước đến nay không phải là người tốt gì, cũng nên giải quyết ngươi một lần cho xong, để còn quay trở về ăn nói với huynh đệ trong trại!"
Quân Tử Đường ngoài cười trong không cười, chuyện hai năm nay của Kha Long, hắn không phải hoàn toàn không biết, chính là hắn vẫn không muốn ra tay tự mình tìm phiền toái mà thôi
Vừa đúng lúc trở về Viễn Đông, Qúy Như Yên cũng muốn tìm tới Kha Long này, cũng chỉ có thể nói, Kha Long phạm vào sát thần, chọc phải người không nên chọc!
"Đường nhị ca, chỉ cần người thả ta, mỹ nữ trong trại của ta đều thuộc về người!"
Kha Long lấy sắc đẹp để hấp dẫn Quân Tử Đường
"Giết người, mỹ nữ ở Kha Long trại cũng có thể thuộc về ta!"
Quân Tử Đường bình thản nói
Thấy vậy Kha Long cắn cắn môi, tiếp tục nói: "Ta ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210945/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.