Chương trước
Chương sau
Kha Long sợ đến mức không dám cử động, kỳ thật hắn cũng không động đậy được

Trong rượu có nhuyễn cân tán, cho dù hắn muốn chạy cũng không thể thoát

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Quân Tử Đường tiêu sái bước đến, sau đó cầm thanh trường kiếm kia chĩa thẳng vào mặt hắn

Mũi kiếm lạnh như băng dán trên da thịt, truyền đến từng trận chiến ý

Kha Long kinh hãi, liên tục cầu xin tha thứ: "Không, Đường nhị ca! Người thả ta đi, ta về sau sẽ không dám... không bao giờ đối nghịch với người nữa. Ta sẽ không động đến người của Tặc Vương trại, như vậy được không?"

"Đã quá muộn! Quân Tử Đường ta từ trước đến nay không phải là người tốt gì, cũng nên giải quyết ngươi một lần cho xong, để còn quay trở về ăn nói với huynh đệ trong trại!"

Quân Tử Đường ngoài cười trong không cười, chuyện hai năm nay của Kha Long, hắn không phải hoàn toàn không biết, chính là hắn vẫn không muốn ra tay tự mình tìm phiền toái mà thôi

Vừa đúng lúc trở về Viễn Đông, Qúy Như Yên cũng muốn tìm tới Kha Long này, cũng chỉ có thể nói, Kha Long phạm vào sát thần, chọc phải người không nên chọc!

"Đường nhị ca, chỉ cần người thả ta, mỹ nữ trong trại của ta đều thuộc về người!"

Kha Long lấy sắc đẹp để hấp dẫn Quân Tử Đường

"Giết người, mỹ nữ ở Kha Long trại cũng có thể thuộc về ta!"

Quân Tử Đường bình thản nói

Thấy vậy Kha Long cắn cắn môi, tiếp tục nói: "Ta ở Kha Long trại cất giấu mười vạn lượng bạc, chỉ cần người thả ta, ta hứa sẽ nói cho người biết địa điểm cất giấu!"

Mười vạn lượng bạc?

Quân Tử Đường hai tròng mắt khẽ chuyển, không thể tưởng tượng được người này lại có ngân lượng trong người

Trong một khắc Nguyệt Như Hoa đã xử lý xong bốn tuyệt đỉnh cao thủ của hộ quốc công, thấy Quân Tử Đường vẫn đang tốn thời gian với Kha Long, khuôn mặt của hắn méo mó tức giận: "Nhị đệ! Thời gian không còn nhiều, còn muốn nói cái gì nữa?"

Kha Long nghe vậy, cảm thấy không còn bất cứ hy vọng nào

Mà Quân Tử Đường lúc này cũng cười vô tội: "Kha Long a Kha Long, ngươi giấu bạc ở đâu cũng không có quan trọng, chỉ cần mười vạn lượng bạc kia thật sự có, cho dù là phải đào sâu ba thước, Quân Tử Đường ta nhất định sẽ tìm được. Không nghĩ ngươi trước khi chết, lại có thể cho Tặc Vương trại một số bạc lớn như vậy, tấm ân tình này, ta sẽ không cần cảm tạ nga!"

Nói vừa xong, mũi kiếm liền trực tiếp xẹt qua cổ của Kha Long

Quân Tử Đường mang theo đầu của Kha Long đặt cẩn thận vào trong hộp

Đi tới trước mặt Nguyệt Như Hỏa: "Đại ca, người này làm sao bây giờ?"

Nguyệt Như Hỏa trầm ngâm một chút: "Qủy Hoàng huynh muốn giữ lại mạng của hắn, nói là có điều muốn hỏi, trước đem hắn trói lại"

"Hảo!"

Hộ quốc công Cốc Quân đã sợ đến mức ngất đi

Nguyên nhân chính là thấy trên người Nguyệt Như Hỏa phát ra lam sắc hộ thể võ thánh

Ở trong đấu hoàng đại lục, mấy ngàn năm nay chưa từng gặp qua tuyệt đỉnh cao thủ nào cao hơn võ giả

Không nghĩ tới, hắn lại thấy được võ thánh làm cho người ta vô cùng kinh hãi

Hộ quốc công Cốc Quân bị chói giống như con gà, được thế tử Phù Nhạc Thánh kéo theo. Đến lúc kéo về vẫn chưa có tỉnh lại, khiến cho người ta không chút khách khí tặng hắn một thùng nước đá, lúc này mới tỉnh

Vừa mới mở mắt, phát hiện được đoàn người thế tử Phù Nhạc Thánh, nhất thời giận dữ! Hét lớn: "Yến vương thế tử! Ngươi thật to gan, lại dám cùng sơn tặc cấu kết!"

Thế tử Phù Nhạc Thánh ngoạn thế bất cung, nở nụ cười: "Hộ quốc công, ngươi cũng cần phải làm rõ ràng, bổn thế tử không có cùng sơn tặc bên ngoài câu kết. Nhưng thật ra theo bổn thế tử thấy, người câu kết với sơn tặc chính là ngươi thì đúng hơn"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.