Chương trước
Chương sau
Nói xong, trong tay của hắn cầm một bức thư của hộ quốc công và Kha Long

Nhìn đến bức thư kia, hộ quốc công lúc này mới cảm thấy cứng họng, không biết nói gì!

Hắn như thế nào cũng không hiểu được, trong tay của Yến vương thế tử Phù Nhạc Thánh tại sao lại có bức thư của mình và Kha Long?

Hộ quốc công Cốc Quân trừng mắt nhìn thế tử Phù Nhạc Thánh, chất vấn nói: "Ngươi tại sao lại có bức thư này?"

Qúy Như Yên nhìn thấy biểu hiện của hộ quốc công như vậy, cũng không có gì ngạc nhiên

Bức thư này trừ bỏ phó tướng biết, còn có ai vào đây?

Một đường đến Thịnh kinh này sơn tặc vương Nguyệt Như Hỏa đã xuống tay với Lý phó tướng

Với bản lãnh của mình, ngụy trang thành Lý phó tướng thật sự rất đơn giản, tự nhiên cũng dễ dàng lấy được chứng cứ phạm tội của hộ quốc công Cốc Quân

Đương nhiên Lý phó tướng lúc chết kêu to một tiếng là Lý phó tướng thật, hắn mới vừa được Nguyệt Như Hỏa thả ra, cũng không biết tốt xấu, liền hét to, thế nên chỉ có thể tiễn hắn lên đường

Qúy Như Yên liếc mắt một cái nói: "Hộ quốc công, binh phù ở đâu?"

"Thì ra các ngươi đánh chủ ý lên binh phù của ta! Bổn quốc công sẽ không bao giờ nói cho các ngươi biết, các ngươi đừng có mơ"

Hộ quốc công Cốc Quân lớn tiếng quát, hận không thể chọc thủng lỗ tai của bọn họ

Qúy Như Yên nhịn không được đưa hai tay bịt lỗ tai, như vậy thanh âm cũng có thể lọt vào tai

Lạc Thuấn Thần đi đến trước mặt Qúy Như Yên bỏ hai tay đang bịt lỗ tai của nàng ra, nói: "Như Yên, để ta hỏi"

"Ân"

Qúy Như Yên thấy hắn tự nguyện thẩm vấn, tất nhiên vui mừng gật đầu liên tục

Lạc Thuấn Thần hướng nàng mỉm cười: "Vậy mọi người ra ngoài trước đi"

"Ta không nghe được sao?"

"Đương nhiên không phải, nàng ngồi ở chỗ này đi"

Hắn cưng chiều nhìn nàng, ngón tay ma sát lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng

Quân Tử Đường vuốt vuốt râu của mình, đôi mắt đảo qua người Lạc Thuấn Thần cùng Hộ quốc công

Hắn cảm thấy được, Lạc Thuấn Thần đối với hộ quốc công không đơn giản

Lạc Thuấn Thần đi tới trước mặt hộ quốc công từ trên cao nhìn xuống đối phương: "Lục hoàng tử, là huyết mạch của ai?"

Một câu này làm cho Qúy Như Yên cùng Quân Tử Đường trừng lớn mắt

Qúy Như Yên nhịn không được mắng to trong lòng

Than bùn a!

Vấn đề này, hỏi rất táo bạo!

Lục hoàng tử?

Đây không phải là hài tử Phù Nguyên Tấn của Cốc hoàng hậu sao?

Lạc Thuấn Thần từ trước đến nay làm việc rất cẩn trọng, hắn hỏi như vậy, nhất định là đã có chứng cứ chứng minh, Phù Nguyên Tấn không phải là hài tử của thánh thượng Phù Ngạo Thiên

Qúy Như Yên nhìn nhìn thế tử Phù Nhạc Thánh, không khỏi lôi kéo tay hắn hỏi: "Thế tử ca ca, điện hạ nói..."

"Chậm đã"

Thế tử Phù Nhạc Thánh cũng thập phần khiếp sợ, bí mật của hoàng thất cự nhiên để cho thất điện hạ của Thiên Độc quốc biết được

Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn mới sinh ra chưa được bao lâu, đúng là đã bị thánh thượng bá bá hoài nghi huyết thống, còn cố ý lấy máu để kiểm tra, việc đó chính là lặng lẽ mà làm

Không biết thất điện hạ này, như thế nào lại biết?

Hộ quốc công Cốc Quân bị Lạc Thuấn Thần hỏi như vậy, cả người cũng sửng sốt, lúc này mới kịp phản ứng, chửi ầm lên!

"Ngươi có ý gì? Lục hoàng tử tất nhiên là huyết mạch của thánh thượng!"

Lạc Thuấn Thần đột nhiên nở nụ cười: "Đúng vậy sao? Ta còn tưởng rằng đại tướng quân của Kỳ Thiên quốc mới là cha ruột của lục hoàng tử!"

"Ngươi nói hưu nói vượn cái gì!"

Hộ quốc công Cốc Quân nghe vậy cũng hết hồn

Huyết mạch của Cốc gia là bí mật lớn nhất, tại sao mỹ nam tử tà khí này lại biết rất rõ ràng, đây quả thực là không thể tưởng tượng được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.