Bên trong động, lại sáng sủa dị thường.
Toàn bộ đều là hào quang lam sắc của thủy tinh.
Cũng bởi vì bọn họ đã giấu đi hơi thở trên người, lên mới có thể không làm cho dã thú để ý đến.
Quý Như Yên vừa đi, vừa quan sát tất cả mọi thứ.
Ở trong này có rất nhiều dã thú, cái gì là báo tuyết, hoàng sư, ngốc ưng, tất cả đều có.
Chỉ là, lúc này bọn dã thú đều đang ngủ đông.
Quý Như Yên đi đến phía trước, càng đi vào bên trong, lại càng cảm thấy vô cùng lạnh.
Nàng có thể hoàn toàn khẳng định, hang động này tuyệt đối có thể so sánh với nước trong hồ băng.
Nhẹ nhàng hà hơi, cũng có thể thở ra khói !
Đi xa bao nhiêu, Qúy Như Yên cũng không biết.
Chỉ biết là động này càng đi càng hẹp, hơn nữa đều giống như là vô tận, làm cho nàng cũng không xác định được phương hướng.
Chỉ có đi tiếp.
Đi tới đi lui, đột nhiên phát hiện phía trước không còn ánh sáng lam sắc của thủy tinh, ngược lại là tối om
Động này nhỏ hẹp, nếu như phía trước có một hố đen thì rất nguy hiểm, bốn người bọn họ cũng không thể né tránh.
Nguyệt Như Hỏa xung phong nhận việc, "Tiểu muội, để ta đi trước. Ta không cảm giác được phía trước có dã thú tồn tại, coi như là có, lấy thực lực của ta cũng có thể giải quyết."
"Đại ca, cẩn thận."
Quý Như Yên cũng không có khăng khăng từ chối, chỉ là bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210915/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.