"Làm sao vậy?"
Sở Lam Thiên đứng ở bên cạnh, thấy nàng đứng bất động, vội vàng hỏi
"Bên trên hình như trống không"
Qúy Như Yên chỉ nơi ở phía trên đầu
Nói xong, ba nam nhân nghe vậy liền giơ lên cây đuốc, hướng phía trên soi sáng, quả nhiên là trống không
Hơn nữa ở phía trên đó, còn có một cửa động
Quân Tử Đường vuốt vuốt râu của mình: "Tiểu muội, có muốn đi lên nhìn hay không? Theo ta thấy, thiên tiên ngọc lộ chưa chắc đã ở phía dưới, mà là ở bên trên cũng không biết chừng"
"Vậy đi lên!"
Qúy Như Yên nói xong ba người cũng không có ý kiến gì, đi theo phía sau nàng
Đã đi được một ngày trời, Sở Lam Thiên nói mọi người nuốt xuống hàm tu hoàn, để tiếp tục đi tiếp
Trong động này giống như là không có điểm cuối, căn bản là rất khó tìm kiếm được thiên tiên ngọc lộ
Qúy Như Yên có chút thấp thỏm không yên, cái động chết tiệt này, hoàn toàn làm cho người ta không biết nên đi hướng nào cho đúng, chỉ có thể dựa vào cảm giác
Cũng không biết, nơi đây có thật sự tồn tại thiên tiên ngọc lộ hay không
Đi được một lúc, Qúy Như Yên nói bọn họ nghỉ ngơi một lúc, ăn lương khô, rồi mới tiếp tục đi
Không gian không có ánh sáng, khiến cho bọn họ cũng không muốn nói chuyện
Bọn họ đều trầm mặc
Thời điểm nàng có chút suy sụp, đột nhiên ngưởi thấy một hương khí ngòn ngọt
Loại hương này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210913/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.