Edit: haquynh1812
Beta: Mạn Nguyệt
Bùi Nguyệt nghe thấy vậy đành cười khổ, bà ta biết Quý Như Yên đã động tay chân trong chén nước.
Quý Như Yên không giải thích, chỉ sai người bưng tới hai chén nước, sau đó đâm đầu ngón tay Bùi Nguyệt nặn ra hai giọt máu. Chính mình cũng cắt tay nhỏ hai giọt vào trong chén. Hai giọt máu ở trong nước, một hòa tan, một không hòa tan.
Kết quả vẫn như trước.
Bùi Nguyệt mờ mịt không hiểu: “Đây là chuyện gì?”
“Bởi vì ông ta không xứng.”
Quý Như Yên nói xong câu đó, từ trong ngực lấy ra một bọc nhỏ đựng gì đó, đặt trong lòng bàn tay bà ta rồi xoay người đi ra.
Bùi Nguyệt kinh ngạc nhìn bóng Quý Như Yên biến mất trong nhà lao, không biết vì sao, nhìn bóng nàng bà ta có cảm giác khó nói thành lời, lộ ra vẻ cô tịch, kiên cường. Bà mở bọc nhỏ trong tay ra, ngửi qua mùi, đúng là phèn.
Vừa rồi bà ta tận mắt nhìn động tác của Quý Như Yên, cư nhiên không phát hiện ra Quý Như Yên bỏ phèn vào nước lúc nào. Lời giải thích duy nhất đó là Quý Như Yên đã sớm thay xà đổi cột. Bùi Nguyệt cười khổ nhìn phèn trong tay mình.
Bùi Khê không nhận được sự tôn trọng của Quý Như Yên, nên không có cách nào khiến cho nữ tử cơ trí này nhận ông ta làm phụ thân?
Nhưng bỏ phèn lại hòa tan, còn hai bát không tan kia là thế nào?
Có phải Quý Như Yên cũng bỏ thêm gì đó, ngay cả thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210655/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.