Edit: haquynh1812
Quý phủ.
Đứng trước cửa lớn, Quý Như Yên hít thật sâu nhìn thoáng qua tòa nhà rộng lớn, từ nhỏ tới lớn nàng chưa tới một lần.
Nếu không phải mình sắp tới nước Ti U, nàng tuyệt đối không muốn bước chân tới đây nửa bước.
Dẫn theo Dao Quang vào Quý phủ, nơi đây cũng không còn gọn gàng, đẹp đẽ, ngược lại rất vắng lặng, nơi nơi trầm lắng.
Ngay cả hoa cỏ trong vườn cũng không có sức sống, cỏ dại mọc lan tràn.
Vừa nhìn đã biết hoa viên đã lâu không có người chăm sóc.
Trong sảnh lớn, lão phu nhân Trương thị đã sớm ngồi chờ nàng.
Yến Tuyết đứng ở bên hầu hạ, đưa một chén nước cho lão phu nhân: “Lão phu nhân, ngài uống ngụm nước trước đã.”
“Yến Tuyết, ngươi nói xem, nàng sẽ tới sao.
Nàng ý chỉ Quý Như Yên.
Lão phu nhân thật sự bất an, phải biết rằng, nếu không có một ngàn lượng kia, Quý phủ sẽ không còn tồn tại.
Quý Đông là tên khốn, cư nhiên dung túng cho thê tử Sở thị, đánh chủ ý tới khế đất, muốn dùng tòa nhà này để gán nợ.
Nếu không phải bà phát hiện, mọi người trong Quý phủ đều phải đi ăn mày.
Đối với tính xấu của con lớn, lão phu nhân thật sự bất lực, đánh không được, mắng không nghe, dầu muối không ngấm, bà còn biết làm thế nào?
Ăn uống nợ tiền, một lão phụ như bà còn phải quỵ lụy người ta, tuổi đã cao còn phải vì con mà lo lắng hãi hùng, bà thật sự chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-quy-nu-cung-chieu-that-hoang-phi/2210651/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.