Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: Đông Vân Triều

Đã cưới, nam nhân này còn có can đảm nói đến tiền riêng?

Quý Như Yên tức giận trừng hắn, "Chàng giấu tiền riêng, chỉ có mình chàng biết, ngoại tổ phụ làm sao biết được?"

"Hay! Tiểu tử ngươi rốt cuộc có giấu hay không?"

Lão tướng quân Hứa Tử Minh hoàn toàn đứng ở bên Quý Như Yên, lập tức hướng cháu ngoại Lạc Thuấn Thần nã pháo.

Cái gì gọi là có cháu dâu quên cháu ngoại?

A!

Trước mắt lão tướng quân Hứa Tử Minh tuyệt đối đều là cháu cả.

Lạc Thuấn Thần vừa bực mình vừa buồn cười nhìn ngoại tổ phụ, "Ông ngoại, Thuấn Thần từ nhỏ có từng lừa gại người?"

"Cái này … Hoàn toàn không có."

Lão tướng quân Hứa Tử Minh cuối cùng cũng nói lời công đạo.

"Người nói ta chưa từng đã lừa gạt người, lúc này ta đã có thê thất, sao dám gạt người?"

Lạc Thuấn Thần nhàn nhạt phản vấn.

Lão tướng quân Hứa Tử Minh suy nghĩ một chút, thật đúng là như thế, quay đầu nhìn Quý Như Yên, "Cháu dâu a, ngươi xem a, tiểu tử này đã đem quyển sách giao cho ngươi, vậy khẳng định là không dám giấu diếm ngươi. Nếu sau này phát hiện hắn dám có tiền riêng, ngươi cứ nói với ngoại tổ phụ, không cần ngươi động thủ, ngoại tổ phụ chắc chắn sẽ thay ngươi tát hắn!"

Lạc Thuấn Thần nghe đến đó, vừa nghĩ đã thấy choáng!

Ông ngoại đây là cùng hắn gây thù lớn a?

Lại vì Quý Như Yên, lấy lòng nàng như vậy?

Nhưng, may Quý Như Yên là thê tử hắn chọn, ông ngoại cũng hết mực che chở, không uổng tấm chân tình của hắn.

Đã từng, hắn cũng rất khổ não, sợ Quý Như Yên đến, sẽ làm ông ngoại không thích.

Lại không nghĩ rằng, Quý Như Yên chỉ nói nàng là đệ tử Diễm Tông, để ông ngoại chấp nhận nàng vô điều kiện.

Quý Như Yên vừa nghe lão tướng quân Hứa Tử Minh nói như vậy, cười hắc hắc, không có ý tốt nhìn Lạc Thuấn Thần, "Ông ngoại, người nhớ lời nói với Như Yên lúc này, nếu hắn can đảm dám giấu tiền riêng, người phải thay ta thu thập hắn!"

Lạc Thuấn Thần vừa thấy ánh mắt kia của nàng, liền cảm thấy sợ nổi da gà.

"Cái này là điều đương nhiên, ông ngoại tuyệt đối không nuốt lời!"

Lão tướng quân Hứa Tử Minh gật đầu như đảo thuốc.

Trong phòng chung, xuân ý ngập tràn khiến người ta thư thái, ba người nhìn nhau, cười ha hả đứng lên.

Quý Như Yên nhớ lại mục đích tới hôm nay, vội vàng hướng lão tướng quân Hứa Tử Minh nói rằng, "Ông, lễ trừ tịch năm nay, ta cùng với Thuấn Thần cũng sẽ ở phủ Tướng quân, người xem, có phải hay không nên lo liệu thật tốt?"

"Việc này giao cho ngươi, ngươi muốn làm sao liền làm như thế!"

Lão tướng quân Hứa Tử Minh lập tức vung tay, trực tiếp giao trọng quyền cho Quý Như Yên.

Quý Như Yên cũng không từ chối, cái nàng muốn chính là cái này, nếu cự tuyệt nữa, nàng cũng không muốn dối trá làm ra vẻ người tốt, còn thu được chuyển biến tốt.

Ba người nói chuyện, lão tướng quân Hứa Tử Minh nói còn chút quân vụ, phải về quân doanh một chuyến, phỏng chừng mười ngày mới có thể quay lại thành Độc Hiết, để hai người bọn họ ở lại một mình.

Quý Như Yên lập tức để Lạc Thuấn Thần đi tiến lão tướng quân Hứa Tử Minh về quân doanh, lúc trở lại, thuận tiện đi Phượng Thiên phủ đưa Phượng Như Tuyết cùng sư huynh Sở Lam Thiên đến đây.

Dù sao nàng cũng sắp xuất giá, Tuyết Nhi muốn ở chung với nàng.

Đại hôn vừa qua, Phượng Từ Ân cũng nói, sách Đỉnh Phong Ngân Thương cũng đã có, nên giấu Tuyết Nhi, nếu không Tuyết Nhi nhất định sẽ tới làm loạn trước mặt mình.

Lão tướng quân Hứa Tử Minh vừa ra khỏi cửa thành, lập tức đuổi Lạc Thuấn Thần trở lại, để hắn đưa Phượng Như Tuyết đến phủ Tướng quân, còn hắn một mình cưỡi hắc tuấn mã trở về quân doanh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.