Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: Đông Vân Triều.

Phải biết rằng, Vạn Đức Hầu còn có bốn năm nhi tử nữa.

Vạn Đức Hầu lâm vào tình trạng ngày hôm nay, mấy nhi tử này nhất định sẽ vì binh quyền mà tranh đến ngươi chết ta sống!

Đó là còn chưa nói đến Đức phi cùng Hiền phi trong cung, bọn họ cũng bắt đầu làm theo ý mình rồi đó.

Bên tai truyền đến tiếng vang khe khẽ, Quý Như Yên nhìn lại, không khỏi giận dữ!

Tiểu tử kia cư nhiên ôm một bình hoa cổ.

Bình hoa đã gặm hơn phân nửa, tiểu tử này còn đang bận chiến đấu hăng hái với bình hoa, chẳng thèm để ý chuyện gì.

Nàng sao sẽ không tức giận đây?

Không chút nghĩ ngợi, trực tiếp đạp một cước vào mông tiểu tử kia, cả giận nói, "Tham ăn! Ta bảo ngươi tới đây tìm đồ, ngươi cư nhiên chỉ ăn?"

Tiểu tử kia cũng trực tiếp né một vòng tuyệt đẹp, ôm bình hoa kia ngã ở trên giường của Vạn Đức Hầu, lăn lông lốc, đầu va vào trụ thượng trên giường.

Cật hàng chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, kháng nghị với Quý Như Yên, "Xèo xèo!"

Ta đang sắp chết đói rồi đây!

Ăn bình hoa thôi mà, ngươi làm gì mà tức giận như vậy?

Thế nhưng, nó kháng nghị, cũng không có đổi lấy một lời đáp lại của Quý Như Yên.

Bởi vì, Quý Như Yên cùng Tích Tiểu Mộng kinh ngạc nhìn giường bị dời đi.

Lộ ra mật thất phía dưới.

Mật thất tối tăm, còn bị khóa bởi một vòng xích khoa trương.

Phải là người vô cùng thành thạo mới mở được loại khóa này.

Quý Như Yên hướng Tích Tiểu Mộng hỏi, "Ngươi có mở được không?"

Tích Tiểu Mộng giơ hai tay đầu hàng, "Ta chịu."

"Vậy phải làm thế nào?"

"…"

Tích Tiểu Mộng không nói gì nhìn trời, hắn không phải đấng toàn năng, được chứ?

Ngay lúc hai người đang ngươi xem ta, ta xem ngươi, tiểu tử kia không đành lòng bị lơ, trực tiếp vứt bình hoa trong tay, xông vào gặm khóa.

Hắc!

Thật vừa đúng lúc để dùng.

Dưới sự trợ giúp của Tham ăn, mật thất cuối cùng cũng hiện ra.

Tích Tiểu Mộng kinh hô lên, "Binh phù!"

Không sai.

Chính là binh phù hai mươi vạn đại quân của Vạn Đức Hầu, mục tiêu của Quý Như Yên chính là tìm được cái này.

Có cái này, tương lai hai mươi vạn đại quân chắc chắn không cần phải tách ra.

Hiên đế cũng không cần để ý tới Lạc Thuấn Thần!

Cũng có thể khiến quan hệ giữa hiệu thuốc Phượng gia cùng Hiên đế trở nên chặt chẽ hơn.

Quý Như Yên nắm trong tay binh phù, xoa đầu tham ăn, "Tham ăn, vận khí của ngươi ngược lại không tệ!"

"Rầm rì!"

Ta lúc nào chả là điềm lành!

Cật hàng lập tức đắc ý đứng lên, bất quá, nó mới cương đắc ý mấy phút, Quý Như Yên vỗ vào đầu nó một cái, hoàn toàn mất hết hình tượng.

"Ít nói nhảm! Mau đi thôi. Nơi này, có mời ta ở lại, ta cũng không thèm!"

Quý Như Yên ý có hàm ý nhìn thoáng qua Vạn Đức Hầu.

Đừng nói nàng có cừu hận với Vạn Đức Hầu hay không, nhưng cách hắn dạy dỗ Đức phi cùng Hiền phi, thì không phải là dạng người tốt lành gì.

Sớm muộn gì có một ngày, nàng sẽ thu thập hai phi tử trong cung!

Nàng Quý Như Yên tuyệt đối không phải loại để người khác khi dễ mà không trả thù.

Tích Tiểu Mộng cũng không thích Vạn Đức Hầu phủ, tán thành nói, "Đi thôi, sau khi trở về, ta lấy rượu ngon chúc mừng một chút."



Phủ Quốc sư.

Hướng Y Ninh đang chờ bọn họ.

"Các ngươi cuối cùng là đã trở về, khiến ta đợi lâu. Lại lo lắng các ngươi gặp chuyện không may! Chuyện này xong rồi sao?"

Hướng Y Ninh như một bà mẹ, họ vừa về đã không để yên.

Quý Như Yên buồn cười nhìn Tích Tiểu Mộng, có vợ như mẹ, hắn thế nhưng lại chịu được?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.