Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: Đông Vân Triều.

Nào ngờ, Tích Tiểu Mộng còn trưng ra vẻ mặt tình cảm ấm áp, "Để nàng chờ lâu. Chúng ta đi chuyến này rất thuận lợi. Nàng chuẩn bị một chút rượu chúc mừng nhé?"

"Rửa mặt mũi, thay quần áo, ta lập tức sai người làm đồ ăn."

Hướng Y Ninh giục bọn họ.

Quý Như Yên liền cất binh phù đi, định ngày mai vào cung trình Hiên đế, kế tiếp xử lý hôn sự của Hoa Hoành Phóng, cũng không thể để người của Lạc Thuấn Thần bị nhi tử Hiền phi đoạt đi a!

Một đêm không ngủ.

Hôm sau, Quý Như Yên trình Hiên đế hậu, Hiên đế đối với tốc độ làm việc của nàng thì khen ngợi, cũng hạ chỉ thả các quản sự của tiệm thuốc Phượng gia.

Đồng thời để Lại bộ thượng thư lập tức điều tra rõ vụ tám người do ai làm.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ trong hoàng cung, người người thấp thỏm lo âu.

Mà khẩn trương nhất là Đức phi, thánh chỉ ban ra, nàng như rồng mất đầu, lo lắng hoảng sợ.

Nên làm cái gì bây giờ?

Chung ma ma một nhà tám người, là nàng bảo thứ muội chuyển lời cho Vạn Đức Hầu phu nhân giết người bên mình - Chung ma ma.

Ngày mẫu thân bị bắt, nàng không dám nghĩ đến kết quả của mình.

Giá họa cho hiệu thuốc Phượng gia là ý của nàng.

Mà Chung ma ma biết quá nhiều, chỉ có thể là diệt toàn gia, ngăn ngừa hậu họa.

Đức phi ở trong cung Quảng Trạch đi tới đi lui.

Tỳ nữ bên người Mộc Lan khuyên lơn, "Nương nương, hôm nay Hoàng thượng hạ chỉ, người chớ nên lo lắng như vậy. Nô tỳ nghĩ việc này hay là nương nương đi tìm Hiền phi nương nương hỏi một chút xem sao. Dẫu sao Hiền phi nương nương cũng là do phu nhân sở sanh, nàng sẽ không thấy chết mà không cứu được."

"Hiền phi tiện chân, lần trước cư nhiên ngăn cản Bổn cung, nếu hiện tại Bổn cung đi tìm nàng, khó bảo toàn sẽ không bị sập cửa vào mặt!"

Đức phi lộ ra hận ý, vẻ mặt không cam lòng.

Mộc Lan thủ thỉ, "Nô tỳ có một kế, không biết…"

"Nói!"

Đức phi đang không nghĩ được gì, trực tiếp để cho nàng nói.

Mộc Lan mau nói, "Nương nương chỉ cần đổ tội danh lên đầu người khác, chẳng phải vẫn còn một tỳ nữ Bạch Thu bên người Hương tần nương nương sao? Nương nương, người đừng quên, Bạch Thu thế nhưng từ Thái y viện đi ra ngoài."

Đức phi nghe vậy, hai mắt sáng ngời, "Bạch Thu?"

"Nương nương nhớ nàng?"

"Có chút ấn tượng."

Khóe miệng Mộc Lan mang theo tia độc ác, tiện đà nói rằng, "Nương nương chỉ cần nói là tiện tỳ Bạch Thu này chính trung tâm hộ chủ, thấy Hương tần bị đày vào lãnh cung, nghĩ nương nương người thấy chết mà không cứu. Vì vậy tự mình đến Thái y viện, sau đó lén ra lấy hoa hạt độc, sau đó lấy danh nghĩa nương nương tặng Vạn Đúc Hầu phu nhân làm thuốc bổ, kết quả phu nhân thưởng cho Chung ma ma hại Chung ma ma một nhà tám người."

"Nói tiếp!"

Đức phi nghe đến đó, sắc mặt bình tĩnh đứng lên.

Mộc Lan gật đầu, "Nương nương, về phần tiệm thuốc Phượng gia, cũng chỉ là hạ nhân Hầu phủ đoán, gây ra hiểu lầm, vì thế nương nương có thể nhờ phu nhân bồi Phượng gia ít bạc là được."

Đức phi nhìn thoáng qua tỳ nữ này, càng nhìn càng vui mừng, giọng nói sung sướng, "Mộc Lan a, Bổn cung đã xem thường ngươi rồi! Không nghĩ tới ngươi xưa nay đầu óc ngược lại cũng thật thông minh, nếu việc này giải quyết thành công, Bổn cung sẽ phong ngươi làm nữ quan ngũ phẩm."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.